Khoảnh khắc đó, mọi suy nghĩ trong đầu Ân Tấn Minh đều trở nên trống rỗng. Mùi nước hoa trên người An Thư Mỹ cứ xông thẳng vào lục phủ ngũ tạng, cổ họng cô ta lại cứ nhè nhẹ phát ra những tiếng rên khe khẽ tựa như bài đồng thoại lay động lòng người. Anh là một người đàn ông bình thường, một người đàn ông đã ly hôn, ba tháng sống cô đơn, ba tháng một mình.
Tiếng líu ríu của An Thư Mỹ vẫn văng vẳng bên tai: “Tấn Minh…”.
Đầu óc Ân Tấn Minh đã trở thành một bức màn trắng xóa, càng lúc càng cảm thấy cơ thể mình đang nóng dần lên. Máu nóng cũng đang sôi trào, huyết quản chảy rần rật tựa như muốn bức phá lao ra ngoài.
Ân Tấn Minh đã hoàn toàn mê loạn, từng đường nét trên khuôn mặt, tận sâu trong đáy mắt khắc đầy một ham muốn. Lúc này, toàn bộ cơ thể như đã tập trung lại một nơi nào đó, anh cần phải trút ra, phải phóng thích tất cả những ham muốn đang trào dâng này.
Bầu không khí mê hoặc đang ngập tràn trong phòng. Hơi thở hai người ngày một nóng hơn, nụ hôn cũng càng thêm cuồng loạn, môi kề môi vấn vít, lưỡi quấn quýt đê mê, đôi bên quấn lấy nhau, chinh phục, ham muốn…
Ân Tấn Minh ngẩng đầu lên nhìn, chiếc sofa trong khách sạn khá hẹp, rõ ràng không đủ để anh bắt đầu tấn công. Anh cần một nơi rộng rãi hơn, tinh tế hơn, anh cần cảm giác khoán khoái và ngọt ngào đến tận cùng.
Nét quyến rũ chết người, cơ thể mềm nhũn, vờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ly-hon/3233253/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.