Chương Tây và luật sư đang bàn bạc về vụ ly hôn của cô, Chương Tây kể hết chuyện của mình. Luật sư rất chăm chú nghe hết chuyện phóng đãng bừa bãi của Dương Thành Hải rồi mới hỏi: “Cô có chứng cứ để chứng minh những việc làm sai trái đó của anh ta ko?”.
Chương Tây nói: “Tận mắt tôi chứng kiến”.
Luật sư Triệu cười nói: “Những thứ mà tận mắt cô chứng kiến ko thể làm chứng cứ trước tòa, nếu đối phương phủ nhận, cô lấy gì để chứng thực?”, ông lại gợi mở, “Ví dụ như cô có ảnh hoặc băng ghi âm hay những thứ tương tự như vậy không?”.
Chương Tây lắc đầu.
Luật sư Triệu nói: “Chúng tôi cần phải có chứng cứ, chứng cứ càng nhiều thì càng càng có sức thuyết phục, cơ hội thành công theo đó sẽ càng lớn hơn. Cho nên, cô phải cố gắng thu thập thực nhiều chứng cớ hữu dụng”.
Chương Tây nức nở không nói nên lời. Cô hiểu rõ điều này, nhưng việc này thật khó, cô không thể từng giờ từng phút cầm theo máy ảnh để theo dõi Dương Thành Hải được. Hơn nữa, lòng kiêu ngạo của cô không cho phép cô hạ mình để đi làm mấy việc đó.
Trong lòng Chương Tây rối bời, nhưng nét mặt lại vô cùng bình thản, luật sư cho rằng cô đang suy nghĩ nên nhìn cô bằng ánh mắt chờ đợi. Chương Tây thấy ánh mắt chăm chú của ông ta, tự nhận thấy mình đang trong thế bị động bèn gật đầu: “Được”.
Sau đó, hai người tạm biệt nhau bên đường. Luật sư Triệu khởi động xe phóng đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ly-hon/3233236/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.