Dưới ánh đèn tỏa sáng, thấy ánh mắt quan tâm của Vương Nhã Khả, Chương Tây cười nhạt, điềm nhiên như không có chuyện gì nói: “Sao phải chán đời chứ? Đàn ông mà, không có họ, tớ cũng không chết được đâu!”.
Việc đã xảy ra cách đây hai tiếng nên tâm trạng cô ấy cũng đã bình tĩnh trở lại, ngoại trừ đáy mắt vẫn không thể che giấu được những tâm tình phức tạp.
Vương Nhã Khả hiểu rõ Chương Tây, cô ấy là một cô gái trí thức có cốt cách thanh tao và cao quý cùng một sự tự tôn bất khả xâm phạm. Mọi thứ khác cô ấy đều có thể nhẫn nhịn, nhưng duy nhất sự phản bội là không thể, bởi trong lòng cô ấy, chuyện bỉ ổi nhất trên thế gian này chính là sự phản bội từ trái tim cho tới thân thể.
Vương Nhã Khả chợt lo lắng cho chính bản thân mình, bản thân mình thì sao đây?
Lúc này Ân Tấn Minh chẳng phải cũng đang ở bên cạnh người đàn bà khác hay sao? Đúng vào ngày kỷ niệm ba năm kết hôn, anh lại đang ngủ bên người đàn bà khác.
Khoảnh khắc ấy cô vô thức nắm chặt chiếc cốc trong tay, cảm giác lạnh lẽo và nỗi đau như ngấm vào xương tủy, đâm sâu vào trái tim rỉ máu, giống như một con dao sắc nhọn, hướng thẳng vào nơi yếu mềm nhất trong lòng cô.
Điều duy nhất để cô có thể tự lừa mình dối người đó chính là cô không tận mắt nhìn thấy Ân Tấn Minh và người đàn bà kia đang làm gì. Nhưng không nhìn thấy thì có thể xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ly-hon/3233227/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.