Sáng hôm sau, Lục Cảnh Ngôn có hẹn với một vài nhà chính khách nên Lâm Lạc đề nghị đi dạo một mình. Cô thong dong thả bước trên con phố nhỏ sầm uất, phía sau chắc chắn có vệ sĩ ẩn mình bảo vệ cô rồi.
"Cô gái, có muốn mua một chút quà nhỏ không?"
Lâm Lạc nhìn ông lão râu trắng đang nhìn mình hiền từ nói một câu tiếng anh đặc trưng. Cô mỉm cười đáp lễ nhìn vào gian hàng của ông. Những món đồ tinh xảo nhanh chóng thu hút cô.
"Thưa ông, những món này là đồ cổ đúng không ạ?"
"Cô bé tinh mắt lắm, đồ cổ nhưng không cổ."
Lâm Lạc nhìn chiếc đồng hồ quả quýt màu vàng tinh xảo không rời mắt.
"Cô bé đã có bạn trai?"
"Vâng, sắp kết hôn ạ."
"Cháu thích chiếc đồng hồ này."
"Bỗng nhiên nghĩ anh ấy có lẽ sẽ rất hợp."
"Vậy người đó của cháu phải là một bậc anh tài khí thế xuất chúng rồi."
"Ông ơi cháu lấy chiếc này."
Bỗng nhiên trên quầy xuất hiện vài tờ bảng Anh. Lâm Lạc cau mày nhìn sang thì thấy Vương Quân.
"Tôi trả thay cô ấy."
Nói rồi không đợi cô phản ứng liền kéo cô ra ngoài, Lâm Lạc chỉ kịp cúi đầu chào ông lão râu trắng.
Ông lão đứng trước gian hàng lưu niệm nhìn người đàn ông kéo cô gái vừa ở cửa tiệm của ông bỗng lắc đầu.
Không khí giữa Vương Quân và Lâm Lạc bỗng chốc ngượng ngập. Anh không nói không rằng kéo cô ra khỏi cửa hàng ít gì cũng khiến tâm trạng cô không tốt.
"Sao anh lại xuất hiện ở đó?"
"Nếu anh nói anh đi theo em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-lam-toi-thich-em/580655/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.