Lâm Lạc cùng bà Lâm đi chợ đầu năm, Lâm Hạo cũng bị lôi đi xách đồ. Ông Lâm mang bàn cờ tướng ra sân, gọi Lục Cảnh Ngôn cùng ra ngoài đánh cờ.
Góc sân có một chiếc bàn đá nhỏ, trên có tán cây hoè rất to để che nắng. Lục Cảnh Ngôn rót hai ly trà rồi cùng ông đánh cờ.
"Khi nào sẽ lên thành phố?"
"Chắc mùng 4 ạ."
"Haiz, lại phải đi sớm."
"Ngày Lễ cháu sẽ tranh thủ cùng cô ấy về."
"Thôi, các con bận như thế không cần đi đi về về đường xa."
Lục Cảnh Ngôn uống một ngụm trà đi một nước cờ.
"Bác trai, thật ra cháu có chuyện muốn nói."
"Chuyện kết hôn đúng không?"
Ông Lâm vẫn dán mắt vào bàn cờ không ngẩng lên đáp. Lục Cảnh Ngôn hơi bất ngờ vì bị ông đoán trúng.
"Vâng."
"Cậu năm nay cũng ba mươi hai rồi nhỉ?"
"Vâng."
"Tiểu Lạc cũng hai mươi sáu, gả chồng được rồi. Thực ra tôi và mẹ nó cũng đã bàn với nhau chuyện gia đình cho nó, nhưng mẹ nó lại cứ lo lắng vì gia cảnh hai gia đình không hợp nhau, nhưng tôi lại tôn trọng ý kiến Tiểu Lạc, nếu nó muốn thì tôi sẽ gả."
"Lạc Lạc cũng đã nói với cháu về sự ngại ngần của hai bác, nhưng cháu có thể đảm bảo cho cuộc sống sau này của cô ấy và hạnh phúc của cô ấy. Trong tay cháu có 65% cổ phần Lục thị, kết hôn, 15% sẽ là của cô ấy."
"Tôi không quan trọng chuyện tiền bạc, nhưng cậu phải cho nó hạnh phúc, nếu không tôi sẽ không tha cho cậu."
Lục Cảnh Ngôn bật cười, hắn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-lam-toi-thich-em/580645/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.