Vẫn như mọi ngày bình thường, Lâm Lạc sẽ mang cà phê sáng vào phòng cho Lục Cảnh Ngôn. Sáng nay vẫn như thường lệ, lúc cô đặt cà phê lên bàn xong đã bị hắn kéo ngã ngồi trên đùi hắn.
"Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng."
Rồi lại hôn lên môi cô. Tên này đặc biệt thích hôn, cô nghĩ thế.
"Tối qua ai làm em khóc?"
"Không có đâu."
"Không có gì phải giấu, giờ anh là bạn trai em, đến cả việc bạn gái anh khóc mà anh không biết thì còn làm gì nữa."
Lâm Lạc bèn kể lại mọi chuyện cùng Vân Diệm, cô không muốn gặp anh ta, cũng không muốn tình bạn cứ thế cắt đứt.
"Vậy là tên đó thích em?"
"Ừm."
"Chết tiệt, hắn làm ở công ty nào? Anh liền phong sát giúp em."
"Đừng. Đừng vì em mà làm như thế với anh ấy, anh ấy cũng có làm gì em đâu."
"Nhưng anh không đồng ý em ở một chỗ với hắn ta nữa. Chuyển sang ở với anh."
Lâm Lạc cảm thấy như mình đang bị hắn bẫy hoặc chính cô bẫy mình.
"Không cần đâu."
"Nghe anh đi, giờ là đi làm việc, trưa sẽ đưa em đi ăn."
Thực ra Lâm Lạc cũng từng băn khoăn về việc chuyển ra ở riêng nhưng cô gắn bó với Chu Nhược Ninh và Vân Diệm lâu như vậy rồi, muốn rời đi cũng khó. Lục Cảnh Ngôn bảo cô chuyển sang nhà anh không phải không có lý, chỉ là do cô cảm thấy mối quan hệ của hai người họ tiến triển quá nhanh thôi.
Giờ nghỉ trưa, Lục Cảnh Ngôn lại tiếp tục dính lấy cô khiến cô bất giác mà bật cười.
"Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-lam-toi-thich-em/580634/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.