“Em muốn cái gì? Nói chuyện đứt quãng như vậy ai mà hiểu?”
Thiên Phong anh đang đùa em đấy hả, em muốn gì anh là người rõ nhất mà.
“A…muốn anh làm nhanh…lên”
Thiên Phong dừng lại vài giây anh tiếp tục đưa hai chân cô gác lên vai anh, khiến anh dễ dàng vào bên trong và sâu hơn nữa.
“Aaaa…”
Cứ tiếp tục tư thế chậm rãi, ngay cả anh còn không chịu đựng được nhip điệu này huống chi là cô đang sung sướng. Đến bây giờ Thục Nghi không chịu cái nhip điệu chậm rãi này nữa, cô nũng nịu cùng anh:
“Ông xã…em yêu anh…aanh…nhanh lên chút đi mà”
Nghe được câu nói này, thật mãn nguyện cho Thiên Phong từ nảy giờ. Anh điên cuồng ở trong cơ thể,cô bắt đầu chuyển động liên tục và nhanh theo yêu cầu của cô. Anh gập người cô lại cắn cắn và mút liếm thoả thích.
Thục Nghi kích thích vô cùng, cô vặn vẹo cơ thể không ngừng, hai tay bám víu vào cổ anh, cây gậy ấy đang bên trong cơ thể đốt cháy toàn bộ, lòng say mê thân thể chìm đấm trong tình yêu và khát vọng. Miệng không ngừng phát ra tiếng rên nỉ non.
“A…Thiên Phong… tuyệt quá”.
Thiên Phong lại chuyển cô sang tư thế khác, mông hướng về phía anh, anh ôm phần eo thon gọn của cô cứ đong đưa Thục Nghi không ngừng, anh mạnh mẽ dùng sức tiến sâu vào bên trong cuồng nhiệt. Vì mỗi một tiếng rên của cô không ngừng tràn ngập kích thích hương vị, anh càng thêm nhiệt huyết và sôi trào, chẳng những thế anh không ngừng đông đưa phần eo.
Tiếng rên rỉ của Thục Nghi ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-la-vo-tuong-lai-cua-luc-tong/580470/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.