“Nhìn lâu như vậy, không mỏi mắt sao?”
Hứa Minh Đường nhếch mép, hắn đã cố kìm hãm sự quyến rũ này lắm rồi mà. Cũng không trách người đang nằm dưới thân này được, tại mình mắc bệnh đẹp trai giai đoạn cuối mà, người ta càng nhìn thì bệnh càng nặng, vô phương cứu chữa.
Hứa Minh Đường lắc đầu tự cảm thấy bản thân vô dụng khi không thể ngăn cản nổi ong bướm vây quanh mình. Nên đêm nào cũng bị các người đẹp lôi lên giường.
Để mà nói về chuyện giường chiếu ăn chơi thì đây chẳng phải lần đầu, nhưng anh là người đầu tiên khiến hắn có ấn tượng sâu sắc như vậy.
Hắn kéo cổ áo đã được anh dựng lên, tự nhìn chiến tích mình gây ra, tự hỏi “đờ mờ mình cầm tinh con gì mà chiến vậy? Không chỗ nào là không có dấu hôn luôn”.
Nhưng hắn vẫn lắc đầu thất vọng, chưa khiến anh phải liệt giường, đồn ra ngoài thì người ta lại bảo công tử Hứa gia bị yếu sinh lý.
Hứa Minh Đường lại nhìn chiếc gương đối diện với chiếc giường, hơi ngả lưng để nhìn, thấy những vết cào đỏ hồng đan xen chồng chéo do người này để lại.
“Cũng ác liệt quá nhỉ?”
“Đêm qua là một đêm thú vị đấy!”
Hắn xuống giường, lấy áo khoác lông cao cấp mặc vào. Nhìn bcs nằm gọn trong thùng rác hắn cũng khá yên tâm vì trước giờ mình luôn phòng ngừa cẩn thận.
Bây giờ chỉ đợi người kia ra giá, anh ký cho một tờ chi phiếu, vậy là đường ai nấy đi.
“Bình thường lấy bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-ha-ngoan-mot-ty-khong-duoc-a-/3605241/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.