Mọi người ngồi thành vòng tròn, cô ngồi bên cạnh ông Hà, bên tay phải là Cố Đình Cảnh, đối diện lại là Cố Thừa Trạch
"Con đã ăn sáng chưa, sắc mặt nhợt nhạt thế này" Ông nội Cố nhìn sang ông Hà ngồi phía đối diện "ông bỏ đói cháu gái mình?"
Ông Hà hậm hực "hừ, có giỏi thì ông bắt nó về mà nuôi. Tôi không quản nổi nữa!"
"Được thôi, dù gì sớm muộn cũng là cháu của tôi. Hừ !"
Cô ngồi ngây ngốc, nghe bọn họ cãi qua cãi lại, cái gì mà cháu của ông ấy chứ. Từ khi nào cháu Hà gia lại trở thành cháu Cố gia được!
"Vậy sao, vậy từ lúc nhỏ sao ông già ngươi không đem luôn về mà ẫm bồng"
Bọn họ không ai chịu thua ai, bà nội Cố lúc này cũng lên tiếng "Được rồi đừng cãi nữa" Bà quay sang mỉm cười nhìn cô "Có đói không, con cứ tự nhiên như ở nhà nhé"
Bà nội Cố múc một chén cháo đưa đến trước mặt cô "Đây là cháo cá do chính tay bà nấu đấy, con ăn nhiều vào"
"Con cảm ơn bà nội Cố, bà vất vả rồi" Cô mỉm cười nhận lấy
Nhưng cô làm sao nuốt nổi được chứ, nảy giờ ánh mắt Cố Thừa Trạch cứ dán vào người cô. Còn Cố Đình Cảnh bên cạnh cũng không thèm để ý chả nói với cô một lời nào. Không nói cũng đúng thôi, ở đây là chỗ của người lớn bọn họ, có nói chuyện thì bàn về vẫn đề gì chứ
Tuy không ăn nổi nhưng vẫn phải ăn, bà ấy đã đích thân múc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-cua-sep-co/3586129/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.