Chương trước
Chương sau
Dịch: Tiểu Băng
Tô Trường An và Hồng Loan không hiểu được ý của Tần Bạch Y, ngẩn ra nhìn y.
Vì để mở ra Tinh Hồn Tỏa Thiên Trận, thân thể Tần Bạch Y không ngừng tán đi, đến lúc này thân thể đã có vài phần ảm đạm.
Nhưng y không chút để ý tới điều đó: "Năm đó ta để cho Hạ Hầu Hạo Ngọc huyết tế trăm vạn bình dân, cùng nhau hấp thu hồn phách của họ. Đối với Hạ Hầu Hạo Ngọc, những sinh hồn đó chỉ để giúp y áp chế Thần tính Chân Thần trong người mà thôi, nhưng đối với ta chính là một chiêu tuyệt sát.”
Tần Bạch Y híp mắt, bên trong hàn mang lấp lánh.
"Thần tính là một loại sức mạnh cực kỳ huyền diệu, thứ ở bên trong nó cho dù là ta cũng không sao nhìn thấu được, nhưng có một điểm ta có thể khẳng định, bản chất của Thần tính là do Thiên Đạo phân hoá mà ra, cực kì tương tự với linh hồn của sinh linh. Lúc ở Thần Mộ, ngươi còn nhớ lúc ta và Quách Tước lấy Thần tính ra khỏi cơ thể Hạ Hầu Hạo Ngọc, giao cho ngươi hay không?"
Y hỏi Tô Trường An.
Tô Trường An nghĩ nghĩ, gật đầu, đúng là như vậy. Lúc đó Tô Trường An còn thấy lạ vì sao Tần Bạch Y lại gọn gàng giao Thần tính Hạ Hầu Hạo Ngọc cho y, thì ra là người ta đã có tính toán ngay từ đầu. Nhưng cái tính toán này có liên quan gì tới tính mạng trăm vạn sinh hồn thì hắn chưa hiểu.
"Lúc ta lấy Thần tính Chân Thần ra khỏi cơ thể y, cũng đã lấy trăm vạn sinh hồn ra ngoài, dùng bí pháp dung nhập chúng vào trong Thần tính, biến nó thành một thành Thiên Ngô Thần tính. Bởi vì Hạ Hầu Hạo Ngọc tự bạo, khiến Thiên Ngô Thần tính và sinh hồn chi lực trong cơ thể y sớm đã dung làm một thể, cho dù là Thiên Đạo cũng không thể nhìn ra trong thời gian ngắn, nên y thật lòng cho rằng Thiên Đạo đã bổ toàn rồi, không biết vẫn còn bị thiếu một phần.”
Tô Trường An và Hồng Loan kinh ngạc vạn phần, người nam nhân trước mắt này không chỉ tính toán người đời, tính toán thiên hạ, mà cả Thiên Đạo cũng dám tính toán. Nên khen y là thần cơ diệu toán, hay phải gọi y là to gan làm loạn?
"Nhưng dù cho Thiên Đạo bất toàn vậy thì sao? Trường An mặc dù tu thành Tiên Đạo, theo lý thuyết sức mạnh của hắn mạnh hơn Thiên Đạo vẫn chưa toàn vẹn, nhưng quy tắc của thế giới này không cho phép hắn được ra tay với Thiên Đạo, mà không có Thiên Đạo trợ giúp, chúng ta cũng không thể giết được Đế Quân.” Hồng Loan cau mày.
Tần Bạch Y cười, hỏi ngược lại: "Thiên Đạo đã muốn hủy diệt cái thế giới này, vậy sao nó lại còn muốn bổ toàn bản thân? Là để giúp chúng ta chống cự Đế Quân hả?"
Tô Trường An sững người, không khỏi hỏi: "Chẳng lẽ chuyện bổ toàn Thiên Đạo, sẽ mang lại điều tốt gì đó cho nó sao?"
Tần Bạch Y gật đầu: "Dù ta không biết vì sao Thiên Đạo lại muốn hủy diệt thế giới này, nhưng cái gọi là Thiên Đạo bất diệt, chỉ là nhằm vào những Thiên Đạo nguyên vẹn mà thôi. Nếu thế giới này của chúng ta bị hủy diệt, như vậy nó cũng sẽ phải bị hủy diệt theo thế giới, bị tiêu tán. Nó đầu độc ngươi bổ toàn cho bản thân, theo ta nghĩ chính là để sau khi thế giới này bị hủy diệt, thì nó vẫn còn sống sót.”
Nghe đến đó, Tô Trường An bừng tỉnh.
"Cho nên ý của ngươi là, khi Thiên Đạo phát hiện ra mình còn thiếu một thành Chân Thần Thần tính, sẽ tìm mọi cách để tìm một thành này trở về?" Nói đến đây, Tô Trường An cau mày. Hắn nghĩ mãi mà không rõ, Thiên Đạo làm vậy thì được cái gì? Vì sao lại muốn hủy diệt thế giới mà mình cộng sinh?
"Như vậy, chúng ta có thể dùng cái này để áp chế Thiên Đạo?" Hồng Loan không chắc lắm, hỏi.
Tần Bạch Y lắc đầu.
"Thiên Đạo rất mạnh, thủ đoạn của nó vượt xa khả năng tưởng tượng của chúng ta. Nếu nó phát hiện ra được chúng ta giữ một thành Chân Thần Thần tính, nhất định nó sẽ tìm mọi cách cướp lấy. Chúng ta muốn dùng thứ này để áp chế nó chỉ là chuyện hoang đường viển vông.”
"Vậy ý của ngươi là?"
"Chuyện chúng ta cần làm không phải là dùng thứ này để áp chế Thiên Đạo, mà là tìm cách tặng nó cho Thiên Đạo.” Tần Bạch Y nheo mắt, ánh mắt sáng rực.
Mấy lần giao thủ với nhau, Tô Trường An biết, dáng vẻ này nhất định Tần Bạch Y đang nghĩ tới mưu sâu kế độc gì đó.
Lúc Tần Bạch Y nói tiếp, nội dung đã hoàn toàn bẻ sang chuyện khác.
"Các hạ là bây giờ Các chủ Tinh Thần Các, đương nhiên dù bây giờ Tinh Thần Các chỉ còn là danh nghĩa, nhưng ngươi đã từng ở đó hơn trăm năm, cũng biết rõ tất cả các vì sao của thiên hạ này đều do Tinh Thần Các quản lý, chỉ có có hai ngôi sao là không bị nó quản lý mà thôi.” Tần Bạch Y quay qua nói với Hồng Loan.
Hồng Loan đương nhiên biết điều này, nhẫn nại đáp: "Chuyện này đương nhiên ta biết, là hai vì sao của ta với Trường An, Thái Âm và Thái Dương.”
"Sức mạnh ẩn chứa trong hai vì sao này không phải là chuyện đùa đâu!”
"Chỉ bởi vì ý chí của mỗi thế giới đều có cực hạn, thế giới này đã có hai ý chí của Thiên Đạo và Tô Trường An kết nối với nhau, nên dù ngươi có đủ sức mạnh để khống chế thế giới này nhưng ngươi vẫn không thể nào kết nối với thế giới này được, cũng không thể xuất ra được sức mạnh bằng với hai người họ.”
"Hả?"
"Ngươi nói là Hồng Loan cũng có tư cách vấn đỉnh Tiên Đạo?" Tô Trường An hỏi lại, nếu quả thật là như thế, vậy thì đây đối với họ quả thực là một tin tức tốt. Là truyền nhân Tiên Đạo, Tô Trường An rất rõ ràng Tiên Đạo cường đại tới mức nào, nếu Hồng Loan cũng được như hắn, vậy thì đối với đại chiến sắp tới, họ sẽ có thêm vài phần chắc chắn chiến thắng.
Nhưng Tần Bạch Y lại lắc đầu.
"Ta nói rồi, bản chất của Tiên Đạo kỳ thật có được ý chí cường đại, giúp thân thể kết nối với thế giới này, để thế giới này trở thành vật dẫn sức mạnh cho ngươi. Nhưng mà thế giới này đã mang theo hai đạo ý chí, không có khả năng dung nạp được đạo thứ ba nữa.”
"Vậy vừa rồi ngươi nói?"
"Thế giới này đương nhiên không dung nạp được thêm ý chí, nhưng...”
Tần Bạch Y híp mắt, một cảm giác âm u toát ra từ cơ thể y.
"Chúng ta có thể trục xuất một cái ý chí đi...”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.