Chương trước
Chương sau
Dịch: Tiểu Băng
Tô Trường An và Hồng Loan rùng mình, nhìn Tần Bạch Y.
"Ban nãy ta đã nói, lúc thử câu thông với Thiên Đạo ở trong Thiên Đạo Các, phát hiện trên thân Thiên Đạo có khí tức Tà Thần, lúc đó ta không hề nghĩ nó đứng về phe Tà Thần, ta tưởng nó chỉ bị sức mạnh của Tà Thần ăn mòn một chút mà thôi.”
"Nên ta mới để mặc ngươi lộ ra dưới mắt nó.”
"Sau đó ở Gia Hán quận, lúc ngươi đối kháng Thác Bạt Nguyên Vũ và với hóa thân Thiên Nhân, thành tựu Tiên Đạo, đánh tan hóa thân của chín vị Thiên Nhân, sau trận chiến đó ta đã lén tới Thiên Cung. Thời điểm đó, thiên cơ của thế giới này đã cực kỳ hỗn loạn, sức mạnh của Thiên Môn bị giảm xuống tới mức thấp nhất nên ta mới phá được phong tỏa Thiên Môn, dùng thần thức làm giao dịch với những Thiên Nhân kia.”
"Giao dịch gì?" Tô Trường An hỏi.
"Ta muốn biết điểm cơ bản của Tà Thần và vị Đế Quân kia, biết mình biết người mới có thể bách chiến bách thắng. Ta dùng tánh mạng của ngươi, cũng chính là cướp lấy truyền thừa Tiên Đạo của ngươi để làm vật đặt cược, trao đổi cơ hội một lần đi ra thế giới ngoại vực với các Thiên Nhân.”
"Thế giới ngoại vực?" Tô Trường An và Hồng Loan sững người. Ngoại vực đối với hai người là một nơi hết sức lạ lẫm và thần bí, họ chưa bao giờ nghĩ tới cái nơi ấy là một nơi như thế nào. Tần Bạch Y đã đi tới đó, chỉ một điều này thôi đã cho thấy Tần Bạch Y mạnh hơn bọn họ không ít.
"Ta biết Đế Quân là tồn tại không gì sánh được đã lâu, số lượng thế giới bị hắn hủy diệt không phải là ít, thế giới này không phải là cái đầu tiên cũng không phải là cái cuối cùng của hắn. Đến mỗi cái thế giới đều có Thiên Đạo tồn tại, giống như thế giới này của chúng ta. Thiên Đạo là ý chí của thế giới, thế giới chính là cơ sở của nó, nhưng nếu thế giới bị hủy diệt thì Thiên Đạo lại không hề bị tiêu vong, mất đi thế giới làm vật trung gian, nó chỉ bị chìm vào ngủ say, trở về với vô tận hư không.”
"Lần đó ta đi chính là muốn vào trong hư không tìm một Thiên Đạo đã bị hủy diệt thế giới mà chìm vào ngủ say.”
Tần Bạch Y nói rất nhẹ nhàng, nhưng Tô Trường An và Hồng Loan đã từng được chứng kiến sự khủng bố của hư không lại biết, Tần Bạch Y đi lại trong hư không nhất định không hề dễ dàng, thậm chí có thể nói là hung hiểm vạn phần.
"Nói ra cũng rất may mắn, cuối cùng ta cũng tìm được một Thiên Đạo đang ngủ say trong hư không.” Tần Bạch Y chậm rãi nói.
"Chính là Thiên Đạo đã sáng tạo ra Huyết Tế Thiên Hồn?" Hồng Loan hỏi. Cô nhớ mang máng lúc ở trong Thần Mộ, Tần Bạch Y và Đế Quân nói chuyện với nhau, Đế Quân từng nói trong cơ thể Tần Bạch Y có một tia Thiên Đạo chi lực nguyên vẹn. Bây giờ nghĩ lại hẳn là thu hoạch được ở trong hư không.
"Đúng vậy.” Tần Bạch Y nhẹ gật đầu: "Ta không chỉ từ vị Thiên Đạo đó lấy được Thiên Đạo chi lực, còn biết được cơ sở của Đế Quân.”
"Hả? Là cái gì?" Tô Trường An vội hỏi.
Điều này rất quan trọng đối với hắn, Đế Quân là kẻ địch mạnh nhất của hắn từ trước tới nay, nếu có hiểu biết về y nhất định sẽ hỗ trợ rất lớn khi hai bên giao chiến.
"Thiên Đạo.” Tần Bạch Y trả lời vô cùng đơn giản, khiến hai người Tô Trường An không hiểu kịp.
"Thiên Đạo? Có ý gì?" Hai người hỏi lại.
"Đế Quân đã từng là Thiên Đạo của một thế giới, vì một lý do nào đó mà trở thành Đế Quân bây giờ, hắn phải không ngừng từ trong hủy diệt để hấp thụ sức mạnh, trở nên mạnh hơn, nên mới có được sức mạnh như bây giờ. Thiên Đạo của thế giới chúng ta cơ bản là không hề bị Tà Thần ăn mòn, mà đang trải qua quá trình giống như Đế Quân khi trước, nó đang dần từ Thiên Đạo chuyển hóa thành Đế Quân.”
Đáp án này khiến hai người sợ tới mức thật lâu không nói nên lời.
"Ngươi nói Đế Quân là do Thiên Đạo đến hóa thành?" Một lúc lâu sau, Tô Trường An mới thốt được nên lời.
"Đúng vậy. Như ngươi đã thấy, Thiên Đạo của chúng ta cũng đang diễn tiến theo hướng đó, chỉ là cuối cùng nó sẽ trở thành một Đế Quân khác hay là dung hòa vào với Đế Quân hiện giờ thì ta không biết, nhưng ta biết một điều, chúng ta không nên giữ lại một tí hi vọng gì với Thiên Đạo nữa, hiện giờ nó đang chính là kẻ địch của chúng ta, chúng ta hoặc là hủy diệt nó, hoặc là bị nó hủy diệt.”
Tô Trường An nhìn Tần Bạch Y thật lâu, ánh mắt không chuyển động, như muốn nhìn cho ra những gì y nói liệu có phải là sự thật. Kết quả cuối cùng đã làm hắn thất vọng. Hắn không nhìn ra được chút sơ hở nào từ Tần Bạch Y, nhưng điều đó không có nghĩa Tần Bạch Y không lừa gạt hắn.
Nên sau một hồi trầm ngâm, hắn nói: "Vậy nói về cái ngươi gọi là ván cờ đi? Có lẽ đó là hy vọng duy nhất của chúng ta, chỉ mong ngươi đừng làm cho ta thất vọng.”
Thiên Đạo sẽ hóa thành Đế Quân, đây đương nhiên không phải là tin tức tốt đối với Tô Trường An. Vì lý do Tiên Đạo, hắn không thể ra tay với Thiên Đạo, từ một ý nghĩa nào đó, hắn với Thiên Đạo đều cùng bị gắn kết vào với cái thế giới này, họ có một mối quan hệ cộng sinh cực kì vi diệu.
Thiên Đạo nếu hóa thành Đế Quân, sẽ hủy diệt thế giới này, mà kẻ ngang tay duy nhất với nó là Tô Trường An lại không thể nào ra tay được, vậy thế giới này bị hủy diệt sẽ trở thành chuyện tất nhiên.
Tô Trường An không muốn chuyện đó xảy ra, nên hắn hi vọng vào cái gọi là ‘ván cờ’ mà Tần Bạch Y vừa nói.
Tần Bạch Y cười nhạt xòe tay ra, một vật mỏng manh như rực một màu vàng rực rỡ hiện ra trong lòng bàn tay y.
"Đây là?????"
Đó là Thần tính, Thần tính của Thiên Ngô! Mặc dù mỏng manh, mặc dù nhỏ bé nhưng là hàng thật!
"Thiên Đạo bất toàn, chúng ta vẫn có hi vọng.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.