Dịch: Tiểu Băng 
Trường Môn học viện trong thực tế không lớn. 
Nhưng Cổ Tiễn Quân đi vào trong mới phát hiện, nơi này chẳng khác gì một động thiên. 
Cái Trường Môn học viện này to đến đặc biệt, kỳ quái chính là cảnh tượng bên trong lại là cảnh tượng của Thiên Lam học viện. 
"Uống!" 
Cổ Tiễn Quân còn đang ngẩn ra, thì nghe thấy mấy giọng nói vọng tới. 
Cô quay sang hướng đó. Diễn võ trường cách đó không xa có bày một cái bàn, ba nam nhân đang ngồi quanh bàn. 
Ba người này đều nhìn chừng bốn mươi, mặt mày đỏ rực vì tranh cãi. Mỗi người cầm một bầu rượu đã uống say mèm, mồm miệng nói năng lộn xộn, Cổ Tiễn Quân lờ mờ nghe được mấy chữ "Tô Đại Phát" "Tô An Quốc" gì đó. 
Khi nhìn thấy rõ mặt ba người kia, Cổ Tiễn Quân run lên, mắt cô dính chặt vào một người, không còn rời đi được nữa. 
"Cha...” Cô kêu lên, rất nhẹ, nhẹ như sợ lỡ mình kêu to quá sẽ làm mình tỉnh lại khỏi giấc mơ đẹp này. 
Đúng vậy, người nam nhân đó chính là người đã chết ở Kiếm Hàn thành, cha của cô — Cổ Phương Thiên. 
Hai người còn lại, một người là Tô Thái cha Tô Trường An, người còn lại là Đằng Xà. Ba tửu quỷ tụ lại một nơi, thì chỉ có thể làm một chuyện mà thôi, đương nhiên chính là uống rượu. 
Cổ Tiễn Quân run run đi tới gần, nước mắt không ngăn được lăn dài. 
"Cha.” Cô gọi thêm lần nữa. 
Cổ Phương Thiên giật mình quay lại, nhìn thấy cô thì nét mặt trở nên vui vẻ. 
"Tiễn Quân à? Sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579925/quyen-8-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.