Dịch giả: Tiểu Băng
Nói xong, Cư Bỉ thoáng biến sắc, nhớ tới hậu duệ của đứa con gái mình vẫn đang dây dưa với Tô Trường An, âm trầm nói: "Đám chủ thần các ngươi, không phải bị hư não hết rồi chứ, sao cứ theo đám phàm nhân dây dưa không rõ, đúng là buồn cười."
Oa Hoàng nhìn thoáng qua Cư Bỉ, không đáp.
Cô ta hỏi: "Kế tiếp chúng ta sẽ làm gì?"
"Làm gì là làm gì?" Lông mày Cư Bỉ nhíu lại, "Đương nhiên là giết bọn phản đồ, đi tìm đám giòi bọ kia, nợ máu trả bằng máu!"
Nói xong y chuyển thân, xông thẳng tới chỗ thân thể mơ hồ của Thụ Hợi.
Chân Thần ra tay, tự nhiên phàm nhân không sao so được.
Tử khí đầy trời tụ vào trong tay y, không có dị tượng gió mây quấy thiên địa, cũng không có thanh thế to lớn lôi đình vạn quân, nhưng tử khí trong tay y rất là nồng đậm, phàm nhân chỉ cần bị nó thoáng qua thôi cũng sẽ bị ăn mòn tới mức cả xương cốt cũng không còn.
Cư Bỉ ra tay rất đột ngột, nên y tới sát bên, mà Thụ Hợi vẫn còn sững người ra.
Nhưng Chúc Âm đứng bên cạnh Thụ Hợi đã đưa tay ra, tử khí trong tay Cư Bỉ bị hắn hút sạch vào tay mình, con mắt trái đen kịt của hắn lóe lên hào quang, tử khí kia đã bị hắn nhét vào trong cơ thể.
Chúc Âm là thần nắm giữ sinh tử luân hồi, tử khí hay sinh cơ đều không tạo được tổn thương gì cho hắn.
Đương nhiên cái này không phải là tuyệt đối.
Nếu sinh cơ hay tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579718/quyen-6-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.