Dịch giả: Tiểu Băng
Tô Trường An đang bôn ba.
Bước đi trong bóng tối vô tận.
Hắn không rõ lắm mình đã chết hay chưa, nhưng từ khi tỉnh lại, hắn thấy mình luôn ở trong bóng tối.
Không có lấy một tia ánh sáng.
Hắn ở trong bóng tối ấy, suy nghĩ, di chuyển, nhưng đi mãi mà không ra khỏi được bóng tối vô tận.
Hắn bắt đầu chạy.
Hắn cho rằng, chỉ cần hắn chạy đủ nhanh, vậy sẽ ném được bóng tối cô độc đó lại sau lưng.
Nhưng cuối cùng, hắn mới hiểu được, dù hắn có chạy tới mức nào, cũng không thể thoát khỏi được nơi này. Cho nên, hắn thấy sợ, hắn nghĩ thà chết đi còn hơn phải sống trong sự yên lặng cô độc vô tận này.
Thời gian không biết đã qua bao lâu.
Có lẽ một năm, có lẽ mười năm, cũng có lẽ mới chỉ qua một cái chớp mắt.
Khái niệm thời gian dần dần trở nên mơ hồ, Tô Trường An vẫn tiếp tục chạy, nhưng trong lòng hắn đã bắt đầu bị sự sợ hãi và cô độc chiếm lĩnh.
Ngay khi hắn sắp sửa đầu hàng.
Một giọng nói vang lên.
"Sợ không?" Giọng nói kia vọng tới từ khắp xung quanh bốn phương tám hướng, vô cùng uy nghiêm, như là một vị chúa tể.
"Ngươi là ai?" Tô Trường An dừng chân, nhìn quanh, vừa sợ vừa phẫn nộ.
"Chúc Âm.“ Giọng nói kia trả lời.
Bóng tối xung quanh tan biến, thế giới chuyển sang một màu trắng xóa, từ xa có một bóng người đang đi tới.
Tô Trường An đã ở trong bóng tối quá lâu, không kịp thích ứng với ánh sáng, theo bản năng đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579629/quyen-6-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.