Dịch giả: Phuongkta1
Biên: Đình Phong
Đầu lâu Thác Bạt Nguyên Vũ giống như bóng da tan hoang từ trên gáy lão lăn xuống. Đầu lâu kia cuồn cuộn một hồi trên mặt đất, rốt cuộc thẳng tắp dừng lại trước người những quân Man kia.
Đám quân Man yên lặng lại.
Một vị Tinh Vẫn, một vị Tinh Vẫn được bọn chúng tôn kính như thần linh, ngay lúc này bị nam tử từ trên trời giáng xuống giống như cắt cỏ may, lấy đi tính mạng.
Một cỗ lạnh lẽo nổi lên trong lòng những quân Man này, bọn chúng mặc dù có tới chục vạn người, nhưng không ai dám ở trước mặt nam tử này làm ra bất kì hành động nào.
Mạc Thính Vũ vẫy vẫy đao Cửu Nạn trong tay, vung ra vết máu phía trên.
Mà nữ tử áo xanh ở phương xa nhướng mày, thân ảnh lóe lên, liền xuất hiện ở trước người Mạc Thính Vũ.
Nàng thần sắc lạnh lùng nhìn Mạc Thính Vũ, nói: "ngươi không nên trở về, lão cũng không đáng chết."
Mạc Thính Vũ dường như đã dễ dàng biết được sự tồn tại của nữ tử này từ lâu, trên mặt y cũng không vì một vị nữ tử này xuất hiện mà lộ ra nửa phần kinh ngạc.
"Không, lão đáng chết." Y đáp lại như vậy, thanh tuyến cũng lạnh lùng.
Nhưng khác nhau là. "Không nên chết" trong miệng nữ tử, chỉ chính là mệnh lệnh. Thác Bạt Nguyên Vũ là Tinh Vẫn, tính mệnh Tinh Vẫn do trời, khi nào sinh, khi nào diệt đều đã được định trước. Nàng không nhận được sắc lệnh của Tinh Thần các, vì vậy, lúc này Thác Bạt Nguyên Vũ cũng không đáng chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579628/quyen-5-chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.