Dịch giả: Phuongkta1
Ngày hôm nay Ngô Khởi đáng được xưng là trên xuân phong đắc ý. (đường làm quan rộng mở)
Thời gian trước đó, y một đường giác ngộ, dùng hai mươi bảy tuổi khám phá Vấn Đạo cảnh, tuổi tác như vậy, tu vi như vậy, so với Mạc Thính Vũ năm ấy chỉ mạnh chứ không yếu.
Thậm chí Thục Sơn cũng không thiếu thanh âm khen ngợi, nếu như Mạc Thính Vũ còn sống, cái danh xưng thiên tài đệ nhất thiên hạ chỉ sợ cũng phải đổi chủ.
Tất nhiên, nói như vậy, chỉ là có thể mà thôi, Mạc Thính Vũ đã chết.
Người sống, mãi mãi không thể sánh bằng người chết.
Đạo lý này, chính là sư tôn của Ngô Khởi dạy cho y đấy. Y luôn luôn nhớ kỹ điều đó trong lòng.
Mà đối với danh hiện thiên tài đệ nhất thiên hạ, Ngô Khởi trái lại cũng không thèm để ý.
Nhưng khi y bước lên cảnh giới Vấn Đạo, sư thúc của y đang là chưởng môn, tông sư kiếm đạo Hoàng Hành Vân nắm giữ Thục Sơn gần ba mươi năm cũng cao hứng bừng bừng bỏ xuống trọng trách chưởng môn Thục Sơn, đặt nó lên trên tay Ngô Khởi, chính mình đột ngột chui vào trong Kiếm Trủng, đóng lại tử quan, tuyên bố với bên ngoài nếu không thành Tinh Vẫn thì sẽ không xuất quan.
Với tư cách là chưởng giáo trẻ tuổi nhất của Thục Sơn trong ngàn năm, Ngô Khởi hiển nhiên có vốn liếng đủ để y kiêu ngạo.
Nhưng chuyện này như trước vẫn không phải là nguyên nhân khiến y cảm xuân phong đắc ý.
Y tuỳ tiện đi theo Nhạn Quy Thu, biểu hiện ra thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579561/quyen-5-chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.