Dịch giả: argetlam7420
Biên: Đình Phong
Chương Tử Vụ vừa chạy được khoảng mấy chục hơi thở liền cảm giác được khí tức Âm Sơn Trọc đã tiêu tán, trong lòng y giật mình.
Mặc dù y đánh giá rất cao thực lực của Tô Trường An, nhưng y không sao nghĩ ra nổi, một cao thủ Hồn Thủ Cảnh lại chết dễ dàng trong tay thiếu niên kia như vậy.
Trong lòng của y càng hoảng sợ hơn, mồ hôi lạnh vã ra như tắm.
Đây là lần đầu tiên y cảm nhận được cái chết cách mình gần như vậy.
Nhưng y không muốn chết.
Đúng vậy, không ai lại muốn chết cả.
Đến con kiến hôi còn muốn sống lay lắt, huống chi y còn là Đình Úy Đại Ngụy, một trong Cửu khanh, quyền cao chức trọng.
Còn có cả núi tiền tài chờ y đi phung phí, vô số mỹ nhân chờ y hưởng thụ.
Y làm sao có thể chết ở chỗ này?
Không cam lòng, lại đang bến bờ sinh tử, tiềm lực của y được bộc phát đến trình độ cao nhất.
Tốc độ y lại tăng nhanh hơn mấy phần, mà cùng lúc ấy, y phảng phất nhìn thấy phía trước có một tia sáng, y biết, nơi đó chính là điểm cuối trong Vực của Tô Trường An, mà chỉ cần ra khỏi Vực của hắn thì sẽ tìm được phương hướng, chạy ra khỏi Thiên Lam, Tô Trường An kia tất nhiên sẽ có chỗ cố kỵ.
Nghĩ như vậy, trong lòng y vô cùng cấp bách.
Giống như người sắp chết đuối bắt được cọng rơm cứu mạng, dù là chỉ thấy một chút hy vọng, thì cũng đều không nguyện buông ra.
Nhưng thiếu niên sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579397/quyen-4-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.