Dịch giả: argetlam7420
Biên: Đình Phong
Tô Trường An nói ra.
Thật giống như Phán Quan cầm đại bút định tội, viết ra nét cuối cùng trong tên bọn họ trên sổ sinh tử vậy.
Sau đó, đóa hoa sen kia càng kiều diễm hơn.
Tiếng kêu thảm thiết của mọi người bỗng chốc lên đến đỉnh điểm, rồi lại trở nên im lặng như tờ.
Khi đó.
Thây chất đầy đất.
Máu chảy như mưa.
Hồng Liên như lửa.
Ánh sao sáng chói như ban ngày.
Người thiếu niên tóc tai bù xù, mặt mũi dữ tợn.
Tựa như con thú bị nhốt sổng chuồng, hung thần giáng thế.
Rốt cuộc lúc này nỗi sợ hãi cũng đã hiện trên gương mặt bọn họ.
Lấy tu vi Hồn Thủ Cảnh của ba người họ, muốn trong khoảnh khắc giết chết toàn bộ tu sĩ Phồn Thần Cảnh như vậy, chắc chắn không thể nào.
Nhìn xuống dưới máu thịt đầy đất, như một dòng sông máu.
Cái gì mà Thập Phương Cửu Nạn, cái gì mà Thiên Đạo Thần Các, cái gì mà phong lang chức vị.
Vào giờ khắc này đều bị ném ra sau đầu.
Hầu như đồng thời, ba người khẽ động thân hình, lao thẳng về hướng đại môn Thiên Lam Viện.
Đúng vậy.
Ba vị này ở trong thành Trường An cũng coi như nhân vật có tiếng tăm.
Vào thời khắc này, ở nơi đây, người bị cho là con cừu mặc cho bọn họ làm thịt đang đứng trước mặt, nhưng họ lại bỏ hết tất cả tôn nghiêm cùng kiêu ngạo, giống như chó nhà có tang vậy, vội vàng cao chạy xa bay.
Nhưng rất hiển nhiên. Tô Trường An sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Từ lúc giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579396/quyen-4-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.