Dịch giả: Tiểu Nhiễm
- Ơ! Đây chẳng phải Tam gia sao? Ngài lâu không đến làm cho các cô nương thật là nhớ nha! - Một vị tú bà với điệu bộ cười quyến rũ chạy ra đón chào.
Người tới là một người đàn ông nhìn qua trên dưới ba mươi tuổi, khá xấu xí, dáng người cao gầy. Từ trong cách nói chuyện của tú bà, không khó nghe ra, gã là khách quen ở đây.
Danh tính gã không rõ, nhưng người biết gã đều gọi là Quách Tam gia. Còn đối với mấy quan to hiển quý có chút giao hảo với gã thì sẽ bỏ đi chữ "gia", gọi gã một tiếng Quách Tam.
Quách Tam đối với cái này cũng không thèm để ý. Gã ở thành Trường An cũng coi như một địa đầu xà, dưới tay nuôi gần trăm tên du côn lưu manh. Tuy rằng đám người này không có giết người phóng hỏa hay làm chuyện đại gian đại ác nào, thế nhưng mấy loại như trộm cắp, mượn gió bẻ măng thì cũng làm không ít.
Có câu là "cường long áp bất quá địa đầu xà" (*),đối với đại đa số châu quận trên Đại Ngụy thì đạo lý này đều rất thích hợp.
(*): Rồng cũng khó thắng được rắn địa phương -> phép vua thua lệ làng là đây.
Nhưng ở Trường An lại không hề phù hợp.
Ở đây "rồng" nhiều lắm, có câu "Trường An môn đồng thất phẩm quan", ý nói chính là trong thành Trường An, ngươi tùy ý trộm được túi tiền của một người đi đường, nói không chừng đó lại chính là hoàng thân quốc thích hay vương hầu bá tước đấy.
Ở Trường An này, địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579364/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.