Dịch giả: Kem Bơ
Trong đêm tuyết lại rơi.
Cổ Tiễn Quân kết thúc bài học tu hành cuối cùng mỗi ngày, thổ nạp linh khí.
Từ trên giường đứng dậy, cô bước đến cạnh cửa sổ.
- Tuyết rơi?
Cô vươn tay đón những bông tuyết bay múa trên không trung.
Đại đa số những trận tuyết ở thành Trường An đều không lớn, thế nhưng lại liên miên. Một trận tuyết kéo dài đến mấy ngày. Trên mặt đất phủ một tầng sương trắng mỏng. Đợi mặt trời lên, nó lại biến mất, nhiều khi tan biến nhưng tối về lại rơi xuống lần nữa.
Ở điểm này, Trường An thật thua kém phương Bắc.
Tuyết Trường An như rượu gạo lên men tốt, hớp một ngụm thấy say ngọt, nhưng uống nhiều một chút sẽ cảm thấy chán.
Tuyết ở phương Bắc lại khác. Tuyết ở đó là một chén thiêu đao tử nóng hổi. Lần đầu tiên uống sẽ làm người ta cảm thấy yết hầu nóng rát. Thế nhưng khi đã có ba bốn chén vào trong bụng sẽ cảm thấy mùi thơm ngát.
Vậy nên Cổ Tiễn Quân không thích tuyết Trường An, hay nói đúng hơn là nàng cũng không thích Trường An.
Trường An là một địa phương phức tạp, nhưng người Trường An rất tốt. Nàng không nỡ bỏ hắn, cho nên nàng ở lại với hắn. Nàng sợ một khi nàng rời đi, với tính tình của hắn nàng sẽ không được gặp lại hắn nữa.
Nàng có chút nghi hoặc quay đầu nhìn lại, ở chỗ kia là của Thiên Lam Viện.
Cổ Tiễn Quân sững sờ một chút, Tô công tử vẫn chưa ngủ sao? Trong lòng nàng thầm nghĩ.
Nàng như nhớ đến điều gì, từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579363/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.