Dịch giả: Tiểu Nhiễm
Sắc mặt của Cốt Đạo Nhân càng thêm khó coi.
Gã đã sống rất nhiều năm.
Gã sống lâu hơn rất nhiều người trên thế giới này.
Đó cũng không phải một việc quá khó khăn, ít nhất là gã thấy như thế.
Chỉ cần ngươi có đủ quyết tâm vứt bỏ thân phận “người”, sau đó giống như ác quỷ ở ẩn bên trong thế giới dơ bẩn này, từ nay về sau không còn thấy mặt trời nữa.
Mà lúc gã còn là “người” đã từng nghe nói qua như vậy.
Gã chứng kiến một đám đao khách mặc cẩm y màu đen, cầm cây đao dài ba thước trong tay.
Thân thể bọn hắn động, có sấm chớp hiện lên.
Đao của bọn hắn đến, có đầu rơi.
Bọn hắn từ Ly Giang vượt sông mà đến, vì giết một người ở xa tại Trường An.
Bởi vậy, bọn hắn chết rất nhiều người, nhưng cuối cùng xác thực đã giết được người mà họ muốn giết.
Vì vậy, một thanh đao nổi danh thiên hạ.
Mà một câu chuyện cũng truyền khắp đại giang nam bắc.
Chuyện xưa đó rất dài, rất khó để nói tường tận.
Nhưng nếu thật muốn nói chút gì đó, thì chính là.
Giang Đông Sở gia khách, đao ra người chẳng về.
Cốt Đạo Nhân bỗng nhiên nhận ra được thân phận của nam tử trước mắt này, cũng biết được tên của cây đao kia.
“Hậu nhân của Sở gia?” Gã nuốt xuống một ngụm nước bọt phát ra tiếng ọt ọt, đắng chát mà hỏi.
Nhưng Sở Tích Phong lại không trả lời. Y chỉ nhìn gã, yên tĩnh giống như một bức tượng điêu khắc.
Mây đen tụ tập ngày càng nhiều. Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579296/quyen-3-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.