Dịch giả: chichiro
Có lẽ thái độ Tô Trường An khi nói lời này quá mức nghiêm túc nên vẻ mặt Đỗ Vĩ lập tức suy sụp, gã hơi khó chịu khoát tay, không nói thêm gì mà lại trầm mặc leo lên ngựa, mang theo ba trăm Hổ Bí quân trang bị áo giáp đen đi về phía Lam Linh Trấn ở dưới chân núi.
Tô Trường An cảm thấy hơi khó hiểu khi thấy sắc mặt Đỗ Vĩ bỗng trở nên âm trầm. Hắn không hiểu tại sao một người vừa rồi dường như còn rất quan tâm tung tích của mình nhưng sau khi bản thân xuất hiện lại đột ngột thay đổi sắc mặt tựa như cực kỳ xa cách. Mà sau khi đến Trường An, hắn gặp phải rất nhiều chuyện không biết, thấy những người khó hiểu nên hắn đã có thói quen không miệt mài theo đuổi những thứ không thể giải thích này. Huống chi hiện tại hắn có chuyện quan trọng hơn cần làm.
"Đi thôi." Sở Tích Phong đi tới vỗ vỗ bờ vai Tô Trường An, sau đó không nhanh không chậm theo nhóm Hổ Bí giáp đen kia đi về phía Lam Linh Trấn.
Tô Trường An đáp lại một tiếng, đang muốn đuổi theo nhưng chẳng biết tại sao vùng đan điền chợt truyền đến một tia rung động như có như không, hắn nhạy cảm bắt được một tia bất thường này. Hắn dừng lại muốn kỹ càng cảm nhận xem tất cả mọi thứ vừa nãy rốt cuộc là vì nguyên nhân gì, nhưng khi nội tâm chìm xuống thì tia khác thường vừa rồi lại biến mất không còn tung tích. Hắn không khỏi nghi ngờ rung động vừa thoáng qua rồi biến mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579289/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.