Dịch giả: Mạn Mạn
Cánh tay đang giơ lên của Đỗ Vĩ bỗng chốc dừng lại, đến khi nhìn rõ dáng vẻ của bóng người này, biểu cảm trên mặt y cũng trở nên vô cùng khác thường.
Bởi vì khuôn mặt này, một canh giờ trước y đã gặp qua.
"Đỗ Thần tướng giơ đao ra là có ý gì? Lẽ nào Sở mỗ đã đắc tội gì với đại nhân sao?" Người nọ lại hỏi. Biểu cảm trên khuôn mặt rất hời hợt, ngữ khí cũng bình thản như vậy. Nhưng không biết có phải là ảo giác hay không, Đỗ Vĩ lờ mờ cảm thấy khi nói ra những lời ấy, khóe miệng người này thoáng có ý cười.
Lúc này, Đỗ Vĩ cũng dần lấy lại tinh thần, không còn kinh ngạc như lúc đầu nữa, sau đó, trong lòng y nhanh chóng dâng lên cảm giác áy náy, khiến y vô cùng xấu hổ.
Chiến mã y đang cưỡi chính là dị thú nổi danh của Đại Ngụy, cũng là phần thưởng Thánh hoàng ban cho từ thời niên thiếu lập được đại công, tên là Phiên Vũ - một trong tám con ngựa tốt nhất. Với sức chân của loài ngựa này, Đỗ Vĩ nghĩ chắc chắn nó có thể bỏ xa Sở Tích Phong. Vậy nên khi y thấy bóng người kia, theo bản năng liền loại bỏ khả năng đó là Sở Tích Phong. Do đó mới có mấy hành động buồn cười như chim sợ cành cong lúc nãy.
Đây là chuyện cực kỳ mất mặt, bất kể là người cưỡi ngựa không thắng được người dùng chân chạy bộ hay là trông gà hóa cuốc, thiếu chút nữa đã chém luôn người một nhà; e rằng nếu một trong hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579288/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.