Dịch giả: coc2coc
Biên: kethattinhthu7
Mạc ỷ lâu thai thính thu vũ: Mạc dựa lầu gác nghe mưa thu, để ý các từ 'Mạc', 'Thính', 'Vũ' trong tên chương, tên chương này là một câu thơ, vừa có nghĩa như trên; mặt khác, ghép các từ trong thơ sẽ thành tên nhân vật Mạc Thính Vũ, bình luận về tên chương chỉ với một từ: hay.
Đã quá nửa đêm.
Ở Trường Môn, tuyết rơi mỗi lúc một dày.
Tô Trường An vẫn trằn trọc trên giường.
Mạc Thính Vũ dựa vào tường, ôm thanh đao trong lòng. Hai canh giờ nữa, y sẽ xuất phát đi giết người mà mười năm trước đã quyết phải giết.
Tô Trường An vẫn còn quá nhỏ. Hắn mới mười bốn tuổi. Hắn chỉ biết đấy chuyện rất không tốt, nhưng rốt cuộc chết là gì, chết xong sẽ thế nào thì hắn lại không biết.
- Ta vẫn chưa biết tên huynh.
Tô Trường An ngồi dậy, nhìn bóng Mạc Thính Vũ trong đêm.
- Mạc Thính Vũ.
Mạc Thính Vũ đáp, y từ từ nhắm hai mắt lại nhưng không hề ngủ. Chỉ là y đang đợi, một giây lại thêm một giây, mỗi giây trôi qua cũng có nghĩa là y sẽ sớm gặp nàng thêm một giây. Mới nghĩ thế thôi mà y đã thấy máu mình như sôi lên.
- Ta là Tô Trường An.
Tô Trường An nói.
- Ừ, tên rất hay.
Mạc Thính Vũ chân thành khen:
- Ngươi không ngủ được à? Ngày mai không đi học sao?
Bỗng dưng, Tô Trường An muốn khóc, ngày mai ta đi học, còn huynh lại đi chết.
Ngày mai, ta sẽ đọc sách ở thư viện, sẽ lén lút nhìn Mạt Mạt, sẽ bị Kỷ Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579236/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.