Dịch giả: kethattinhthu7
Lúc Tô Trường An về nhà, Mạc Thính Vũ đang ngồi cạnh bàn ăn ngẩn người.
Đúng vậy, ngẩn người. Trừ lúc nói chuyện phiếm với Tô Trường An, hầu như tất cả thời gian còn lại Mạc Thính Vũ đều ngẩn người.
Tô Trường An phủi phủi quần áo, giũ rớt tuyết trên người xuống.
- Huynh lại đang ngẩn người?
- Là luyện đao.
Mạc Thính Vũ cải chính.
Vài ngày trước, lúc thấy Mạc Thính Vũ lần đầu ngẩn người, Tô Trường An có hỏi qua Mạc Thính Vũ đang làm gì.
Mạc Thính Vũ trả lời là luyện đao, Tô Trường An mới biết là y luyện đao. Hắn chỉ cảm thấy ngẩn người không giống với việc luyện đao, vì vậy hắn không tin.
- Cho huynh.
Tô Trường An đưa túi giấy dầu gói thịt vịt nướng cho Mạc Thính Vũ.
- Đây là cái gì?
Mạc Thính Vũ nhận túi giấy dầu, y ngửi thấy được mùi thơm, nướt bọt trong miệng bắt đầu ứa ra. Y không nấu cơm, mười năm tĩnh tu, ăn toàn là cơm với rau dưa, đã rất lâu chưa nếm qua thức ăn mặn.
- Thịt vịt nướng của quán Vương tẩu.
Tô Trường An cười hắc hắc:
- Huynh ăn nhiều một chút, thân thể khỏe mới có thể giết người.
Mạc Thính Vũ trầm mặc, trong lòng có chút cảm động.
- Cảm ơn.
Y mở túi giấy dầu, thấy bên trong có thịt vịt mềm giòn được nướng bởi lửa vừa, da thịt vịt bên ngoài có màu vàng óng, thêm nữa, thịt được thái rất điêu luyện, cắt thành những miếng nhỏ rất đều.
Y thử cắn một miếng, trong nháy mắt nước mỡ dính đầy miệng.
Mạc Thính Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579235/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.