Sáng ngày hôm sau khi Tiểu Lạc tỉnh dậy đã thấy anh quần áo chỉnh tề chuẩn bị đi làm. Phát hiện cô tỉnh dậy anh liền bước đến bên giường rồi ngồi xuống cạnh cô.
"Ngủ thêm đi" anh xoa nhẹ đầu cô. Hành động trẻ con này anh rất ít khi làm mà..
"Em cũng muốn đi làm" Tiểu Lạc nhẹ nhàng cầm lấy tay anh xắn tay áo giúp anh.
Nghe đến đi làm chỉ thấy mặt anh cứng ngắc, anh lạnh nhạt nói "Ở nhà"
Tiểu Lạc bĩu môi nhưng cánh tay vẫn không ngừng mà chuyển lên sửa cavat lại. Sức khỏe cô cũng tốt rồi vì điều gì mà không cho cô đi làm chứ. Cô bất mãn nói "Em không thích. Em muốn đi làm, em khỏe rồi mà"
"Vậy tối qua ai kêu chưa khỏe hả?"
Nghĩ lại tối qua, cô chỉ viện cớ để không tiếp tục làm việc ấy. Nhưng lúc đó anh không dừng lại cô còn tưởng anh không nghe thấy. Đấy rõ ràng chỉ cần đạt được mục đích thì có thể giả ngu hay giả điếc mà.
"Anh... " cô định nói nhưng nghĩ lại lại thôi. Mặt cô rất mỏng không thể nhắc lại được...
"Nghe lời ở nhà, em chán có thể học nấu ăn, đánh đàn hay học pha chế đi. Đến khi nào tâm trạng anh tốt anh sẽ xem xét lại. Anh đi làm đây" anh không quên thơm vào má cô một cái rồi đứng dậy đi ra ngoài, đến cửa còn ngoái đầu lại "Anh rất bận sẽ về muộn đừng chờ cơm"
Đấy tâm trạng phơi phới như thế mà bảo còn nói khi nào tâm trạng anh tốt anh sẽ xem xét lại.
Bỗng chốc Tiểu Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ki-nho-lam-vo-toi-di/579182/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.