Trong căn phòng bệnh nhỏ, một người con gái nằm ở giường sắc mặt tái nhợt chân mày co vào nhau. Đôi môi anh đào đỏ mộng hôm nào giờ đây ảm đạm khiến người ta cảm tưởng như không chỉ còn sót lại một chút sức sống..
"Tân... "
Một âm thanh nhỏ vang lên khiến Bạch Vĩnh Tân cùng Bác sĩ Hạ đồng loạt hướng tầm nhìn về phía giường. Trên đó Tiểu Lạc vẫn nằm lặng thinh môi mấp máy tên anh.
Thay vì cảm thấy hạnh phúc anh chỉ thấy đau xót tột cùng...
Tất cả đều do anh..
Nếu như anh không để người đàn bà kia chạm vào người thì đã khác
Nếu như anh đi tắm trước thì mọi chuyện cũng sẽ khác
Nếu như... Nhưng không có nếu như
"Lạnh... Em lạnh quá"
Tiểu Lạc kéo chăn nằm co người lại, đôi vai nhỏ nhắn khẽ run run. Điều này lại càng làm trái tim thắt lại
"Cũng may chỉ là tinh dầu hoa cúc nên không quá nghiêm trọng. Nếu như trực tiếp tiếp xúc với hoa cúc còn gây ra các triệu chứng nguy hiểm hơn như mờ mắt, mí mắt đỏ và sưng thậm chí còn có triệu chứng phù Quincke, phát ban trên da và lên cơn hen, còn cô ấy chỉ bị hắt hơi và cảm lạnh nhẹ. Đối với dị ứng hoa cúc nặng nhất là sốc phản vệ nó thâm nhập nhanh vào da và đường hô hấp"
Bác sĩ Hạ không ngừng giảng giải về căn bệnh dị ứng hoa cúc cho dù hắn biết Bạch Vĩnh Tân không hề nghe hắn mà chỉ chăm chăm lo lắng cho Tiểu Lạc, bác sĩ nói tiếp "Cho nên anh tốt nhất nên ngửi và nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ki-nho-lam-vo-toi-di/579178/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.