Tiểu Lạc vốn không say bằng Dục Hạ Miên nên lúc vào phòng liền đi tắm. Ngồi lâu trong bồn tắm lại nhớ lúc cô và anh ôm nhau ngủ quên mất. Cái kiểu mà lúc tiến hành khởi nghĩa đang đến đoạn cao trào thì bị mất điện. Lúc khởi nghĩa thành công mồ hôi gọi là nhễ nhại thấy ghê. Ngâm mình trong nước mát rất dễ chịu nên cả hai ôm nhau ngủ ngon lành.
Cho tới khi cô đạp phải cậu nhỏ của anh. Hai người mới trở lại giường ?
Sau khi tắm xong, mặc bộ quần áo ngủ vào Tiểu Lạc leo lên giường nằm. Nằm một lúc lâu cũng không thể ngủ trong lòng luôn cảm thấy bồn chồn. Bất giác cô xoay người nằm nghiêng sang phía cửa kính. Mỗi lúc trước khi nghiêng người sang bên này đều đối diện với anh nên không để ý tới cảnh đẹp bên ngoài. Ngoài trời là những khoảng mây đan xen với những ngôi sao lấp lánh, đây cũng có thể coi là tuyệt sắc nhưng trong lòng cô sắc đẹp của anh vẫn là tuyệt hảo nhất.
Cô lại xoay người về phía bên này liền nhìn thấy máy chụp ảnh phía trên tủ quần áo. Tiểu Lạc đứng lên đi về phía đó rồi nhón chân lên để lấy máy ảnh rồi lại trở lại giường. Mở ra xem đầu là loạt ảnh anh đứng ở trên thuyền, bộ quần áo đơn giản nhưng lại toát ra sự dễ thương đến tột độ. Video anh bước đến cạnh cô, rồi hình ảnh cô đứng nhìn hoàng hôn, với nụ cười thật tươi, còn có cả lúc cô dơ tay che mặt. Sau đó là vài hình ảnh anh đứng cạnh khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ki-nho-lam-vo-toi-di/579170/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.