Trương Tử Trạch không còn nhìn Đường Tú Linh đang nằm mềm nhũn trên mặt đất nữa.
Anh luôn tự nhủ rằng đó là quả báo của Đường Tú Linh vì đã lừa dối mình.
Anh sẽ không bao giờ bị Đường Tú Linh dắt mũi nữa, cho dù bây giờ người phụ nữ này có khóc lóc đáng thương như thế nào đi chăng nữa, tất cả đều là diễn kịch mà thôi.
Cập nhật sớm nhất tại.
Anh bước vào thang máy và hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của Đường Tú Linh.
Lúc này, mẹ của Trương Tử Trạch là Ôn Tuyết vừa đến bệnh viện.
Khi đang đi trong sảnh, bà ta gọi điện thoại cho Trương Tử Trạch.
Con trai không nhận điện thoại, chẳng còn cách nào khác, Ôn Tuyết đành gọi cho Trương Đình Vỹ.
Trương Đình Vỹ lúc này đã nhận được thông báo của Trương Tử Trạch nên dừng phẫu thuật.
Anh cũng không ngờ rằng người anh họ của mình lại thê thảm như vậy, bị một người phụ nữ ở hộp đêm lừa gạt đến nỗi nhận nhầm con gái.
Mặc dù Trương Đình Vỹ chưa từng nhìn thấy người phụ nữ mưu mô kia, nhưng cũng cảm thấy tức giận thay anh họ.
Hơn nữa, Ca Nhi cũng là em gái của anh ấy.
Anh đương nhiên chán ghét loại người xấu xa và mưu mô này.
Vì vậy, Trương Đình Vỹ đã không do dự khi Trương Tử Trạch nói sẽ không phẫu thuật nữa.
Anh thu dọn đồ đạc và chuẩn bị rời khỏi bệnh viện, chỉ là Trương Đình Vỹ không ngờ vừa mặc quần áo xong xuôi, bác gái đã gọi điện cho anh.
Nghĩ đến những gì mà anh họ đã trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-doan-phu-nhan/1776458/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.