“Tổng giám đốc Trương, lần này tôi luôn để mắt đến người trong kho kiểm nghiệm, đoán chắc họ sẽ không có gan làm giả đâu”.
Trương Tử Trạch gật gật đầu, anh không hề vội vàng lật tài liệu ra xem.
Lúc này đã là tám giờ sáng, còn một tiếng nữa là đến thời gian làm phẫu thuật.
Viện trưởng cảm thấy ánh mắt của Trương Tử Trạch rất lạnh lùng, ông cũng không dám nói bất kỳ câu gì.
Đọc truyện tại đây.
Trương Tử Trạch gõ nhẹ ngón tay của mình, một tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ sự yên tĩnh.
“Đường Tú Linh, chuyện gì vậy?”.
Trương Tử Trạch nhận điện thoại, viện trưởng cảm thấy ánh mắt của anh lúc này vô cùng nham hiểm.
“Tổng giám đốc Trương, còn một tiếng nữa là đến giờ làm phẫu thuật, không phải trước đây anh đã từng đồng ý rằng, sẽ gặp Bối Bối trước khi phẫu thuật sao? Bây giờ Bối Bối đang đợi anh đấy.”.
Đường Tú Linh vừa nắm lấy tay vừa nói vừa nhìn Bối Bối cười
Bối Bối ngồi trên xe lăn, vẻ mặt rất ngoan ngoãn.
Trương Tử Trạch trầm lặng một lúc lâu mới từ từ đáp.
“Tôi đang trên đường, một lúc nữa sẽ đến bệnh viện”.
Đường Tú Linh bấy giờ mới yên tâm.
Tối hôm qua, cô đã mơ thấy ác mộng cả đêm, giống như cuộc phẫu thuật hôm nay sẽ xảy ra chuyện vậy.
May thay, cho đến hiện tại, mọi thứ vẫn bình thường.
Sau khi cúp điện thoại của Trương Tử Trạch, Đường Tú Linh cười thật tươi với Bối Bối.
“Chú đang trên đường đến đấy, Bối Bối yên tâm đi nhé, chú ấy nhất định sẽ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-doan-phu-nhan/1776457/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.