Lưu Huệ quay đầu lại,trừng mắt nhìn Quan Tín đầy căm hận. An Ninh nắm chặt nắm tay, các đầu móng taycô bấm sâu vào lòng bàn tay. Cả hai đều không phát hiện ra nỗi đau đớn trongđôi mắt Quan Tín.
Tô Khoáng đứng dưới tòa nhà một lúc lâu rồi mới nhảy lên con xe CBR, nổ máyphóng đi, để lại phía sau đám khói bụi xám đen.
Ruột gan như lửa đốt, dùng dằng do dự, anh chưa bao giờ như vậy. Anh không muốnđể An Ninh dính vào chuyện thị phi, nhưng sự thực cô ấy đã bị lôi vào vòng xoáyđó.
Anh nhớ lại câu nói mà Tiều Tuấn nói với anh trước khi đi: “Tôi đã bắt tên họTrương đó đi rồi, nhưng không thể đảm bảo người khác sẽ không tiết lộ ra chuyệnnày. Tốt nhất cậu hãy làm cho anh Thời tin An Ninh là người phụ nữ của cậu”.
Vì thế mới có màn kịch hay sáng nay.
Nhưng anh không ngờ rằng cuối cùng anh lại cuồng say và đam mê đến vậy.
Buổi chiều, An Ninh gặp Lưu Huệ ở cô nhi viện.
Cô nhi viện Viễn Sơn nằm ở ngoại ô thành phố, cách thành phố khoảng sáu mươikilômét, nghe nói là do một đại gia tên Đinh Viễn Sơn xây dựng, vì thế mới lấytên ông đặt tên cho cô nhi viện.
Đây là lần đầu tiên An Ninh đến đây. Theo như Lưu Huệ nói, họ đến cô nhi việnđể làm từ thiện, vừa thể hiện lòng hảo tâm của mình, lại có thể hiểu thêm vềcuộc sống, tăng thêm nguồn tư liệu sáng tác, vì thế chẳng có lý do gì cô lạikhông đi.
Họ hẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-do/3238018/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.