Tô Khoáng bỗng có ýđịnh muốn chăm sóc An Ninh cả cuộc đời. Nhưng, bản thân anh cũng đang đứng nơiđầu sóng ngọn gió, liệu anh có tư cách, có khả năng để che chở cho cô ấy không?
Người đứng đầu công ty mà An Ninh đang làm là người Mỹ, tổng công ty ở Khu vựcChâu Á Thái Bình Dương nằm ở Đài Loan, tổng giám đốc bổ nhiệm cũng là một ngườiĐài Loan chính cống. Ai cũng nói người Đài Loan nhỏ nhen, ngay ngày đầu tiên đilàm An Ninh đã thực sự thấu hiểu câu nói đó.
Đầu tiên, khi đi lĩnh văn phòng phẩm phải đăng ký, ký tên, do đích thân trưởngphòng hành chính kiểm tra. Nghe nói sáu tháng một mới được lĩnh một lần, hơnnữa phải là những đồ văn phòng phẩm đã cũ mới được đổi lấy đồ mới. Nếu như đồcũ chưa dùng hết, thì vẫn chưa đủ tư cách để lĩnh đổi đồ mới, cụ thể là: bút biphải dùng cho đến khi không còn giọt mực nào, thước phải mòn đến mức hoàn toànkhông nhìn rõ vạch đo, giấy in phải dùng hết cả hai mặt, …
Đương nhiên những việc đó đều là những việc nhỏ nhặt, An Ninh vốn không phảingười phô trương lãng phí, cô quen dùng bút máy để viết, chiếc bút máySchneider được cô sử dụng từ thời trung học đến bây giờ, và bây giờ cô vẫn chưacó ý định vứt nó đi.
Công ty không cung cấp trà túi lọc và cà phê, nếu có nhu cầu, xin tự mình mangtới, đó là câu đầu tiên mà trưởng phòng nhân sự nói với An Ninh trong ngày đầucô đi làm. Cốc giấy của công ty được chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-do/3238016/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.