Ngày 13 tháng 7 năm 2006
Con người đều là động vật nhát gan, ai cũng không ngoại lệ.
Khoảng thời gian gần đây tôi thường xuyên mơ thấy cảnh tượng tôi đi đến thành phố kia gặp Tề Nhạc Tư, nhưng ở trong mơ khuôn mặt em trở nên mơ hồ, lúc tỉnh lại trong lòng có chút tiếc nuối mất mát, nhưng lại lập tức nhận định rõ ràng đó chính là kết cục tốt nhất của chúng tôi.
Sau một thời gian dài mờ mịt cuối cùng tôi đã cầm bút lại bắt đầu sáng tác, những câu chữ, khi bạn rời xa nó quá lâu, đối với bạn nó sẽ trở nên mới lạ.
Lúc trước nói với Tề Nhạc Tư tôi sẽ tham gia giải thi đấu văn học kia, nhưng bởi vì hồi ức không muốn nhớ lại kia tất cả đã bị nghẽn lại.
Hiện tại, là thời điểm lại bắt đầu lại từ đầu.
Tôi nghĩ cuộc đời của tôi thật ra vẫn không tính là quá tệ, đứng ở điểm hôm nay quay đầu nhìn lại, khi tôi cận kề địa ngục, đều có người kéo tôi lại, muốn cứu tôi ra.
Với bọn họ có lẽ là vô ý, đối với tôi mà nói lại có ý nghĩa phi phàm.
Thanh xuân của tôi giống như rắn lột da, sau khi trải qua thống khổ, cuối cùng chờ được cuộc sống mới.
Xưa nay tôi đối với tương lai không hề mong đợi nhưng bây giờ cũng bắt đầu tưởng tượng một ngày nào đó ở thành phố kia tôi đang đi bộ trên đường sẽ lần thứ hai không hẹn mà gặp Tề Nhạc Tư, thời điểm đó có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cua-te-nhac-tu/1973964/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.