Liễu Tự Như gần như không dám nhìn sắc mặt Lý Doanh.
Hoàng đế cùng quân hậu đi chọn nam nhân, nếu là ngược lại thì tốt, nhưng hiện tại như nào cũng thấy không thể tưởng tượng nổi.
Quân hậu lần này trở về, tuy tính tình không thay đổi, nhưng thái độ đối với bệ hạ lại như hai người khác nhau.
"Kêu song thừa tiểu giá đến." Lý Doanh mở miệng, vẫn ôm Vân Thanh Từ không buông, cho đến tận khi đối phương đẩy hắn.
Cánh tay hắn hơi xiết lại nhưng cuối cùng vẫn thả Vân Thanh Từ xuống.
Vân Thanh Từ ngược lại không bài xích ngồi cùng hắn, y tựa vào tiểu giá nhìn cấm thành bị tuyết trắng bao trùm, ánh mắt chuyển hướng sang góc đông bắc.
Lúc này, Tê Phụng Lâu còn chưa xây dựng. Kiếp trước, sau khi Lý Doanh một lần nữa đón y hồi cung, lo lắng chuyện hại y tự làm bản thân bị thương chọc giận tướng phủ nên dâng vinh sủng trấn an.
Bây giờ, nơi đó vẫn còn là một nơi bị bỏ hoang, không có gì bắt mắt.
Ánh mắt y khẽ động, mở miệng nói: "Ta nhớ mẹ."
Lý Doanh hai mắt hơi ngưng trọng, thấy y tựa vào một bên, vẻ mặt quyến luyến nói: "Nếu có thể từ trong cung nhìn thấy biệt viện ngoại thành thì tốt."
Lý Doanh sắc mặt âm trầm, cơ bắp căng thẳng.
Vẫn không đợi hắn đáp lại, Vân Thanh Từ xoay mặt nhìn, Lý Doanh lại tránh tầm mắt của y.
Còn không bằng đời trước, chẳng lẽ cảm thấy khua chiêng gõ trống dùng thiên tử pháp giá một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-buong-binh-da-nghi-thong-suot/2559473/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.