Xe ngựa của Vân Thanh Từ mang theo từ trong cung, vừa rộng vừa ổn định, ở trên đường chạy nhanh như gió.
Đến trước cửa cấm thành, y vừa lộ mặt thị vệ lập tức cho qua.
Vân tướng chậm một bước, bị ngăn ở ngoài cung.
Ông thò đầu ra, nói: "Ta đi cùng quân hậu, y đã vào trong rồi."
Lính canh chần chừ. Cấm thành là trọng địa, cho dù là thần tử như Vân tướng, muốn đi vào cũng cần phải có thông báo, nhiều năm qua, người ngoài cung được phép tự do ra vào hoàng cung, chỉ có Vân Thanh Từ năm đó chưa thành thân với thiên tử.
Đó là tiền lệ mà đương kim thánh thượng vừa đăng cơ đã ban hành.
Cũng chỉ có một mình y mà thôi.
Vân tướng cũng không làm khó hắn, chỉ có thể xin hỗ trợ thông báo, kiên nhẫn chờ ở bên ngoài.
Xe ngựa không được đi quá nhanh trong cung, nên vừa vào đã lập tức đi chậm lại.
Vân Thanh Từ bỗng nghe thấy tiếng khóc lóc ồn ào, đẩy cửa nhìn thì thấy mấy phi tần đang bị thái giám đuổi ra ngoài, Vân Thanh Từ không nhớ được tất cả người trong cung, những người này phần lớn chỉ có duyên gặp mặt y một lần.
"Tại sao chúng ta phải đi? Tại sao không phải Vân Thanh Từ?!!" Có phi tần đang gào thét: "Bệ hạ đuổi tất cả mọi người ra ngoài, chỉ giữ y lại, y có thể sinh con nối dõi cho Lý gia sao?!"
Những phi tần này trước mặt y không lớn mật như vậy, không ngờ sau lưng lại to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-buong-binh-da-nghi-thong-suot/2559427/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.