Trong làn nước trong xùi ít bọt lên, Tuệ San ngồi trong đó như tiên nữ giáng trần vậy, cơ thể trắng bóc lấp ló những thứ nhạy cảm của con gái. Ánh mắt cô vô tình nhìn lên Ngôn Chấn, hắn từ từ cởi đồ và đập vào mắt cô là thứ hùng vĩ ấy, một sự thô tục khiến cô rối rắm. Tuệ San ngay tức khắc xấu hổ, ngồi quay mặt lại vào trong góc tường, quây lấy đống bọt lớn mà ủ ấp quanh mình dù biết thật vô dụng. Khuất Ngôn Chấn từ từ vào bồn, hắn đi lại ngồi áp sau lưng cô, cảm giác hai người chạm vào nhau như có luồn điện chạy qua, Tuệ San theo đó mà run bật lên một cái, không tự chủ kêu lên:
- Ah... um...
Ngay sau đó cô liền đưa tay lên miệng bụm chặt miệng lại, bàn tay Ngôn Chấn lần mò dưới nước, đã xoa nắn vào khuôn ng*c đầy đặn của tiểu thỏ trong lòng. Hắn vui sướng mà cười cười, khen ngợi:
- Yêu tinh nhỏ... em nhạy cảm đến thế sao?
Đàm Tuệ San né tránh lời hắn nói bên tai mình, cô nghiêng đầu sang một bên, nói nhỏ:
- Em xin lỗi... dù gì... cũng là lần đầu... um
Khuất Ngôn Chấn không còn kiên nhẫn, hắn ngay tức khắc xoay người cô lại đối diện với mình, bàn tay rắn rỏi nâng cô lên ngồi thành bồn, cơ thể phơi phới ấy lồ lộ ra trước ánh mắt đang sáng lên của tên biến thái trước mặt. Bàn tay cô toan đưa lên che chắn đôi gò bồng thì liền bị Ngôn Chấn giữ chặt lại, hắn thoải mái ngắm nhìn cơ thể như tượng tạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-bong-nho/274799/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.