Tuệ San đôi phần hốt hoảng, hai chân đã giương vắt ngay trên vai Ngôn Chấn, tên biến thái này là đang giả vờ hay lạnh thật. Không để cho cô suy nghĩ quá nhiều, nam nhân kéo thẳng chiếc áo bông cô đang mặc mà vứt sang một bên, chiếc áo len mỏng bên trong cũng đã đến chân ng*c, Tuệ San giật mình hét lên mà bàn tay hắn liền bịt lại, nhắc nhở:
- Tuệ San, phòng bà ngoại ngay bên cạnh... Em không để cho bà nghỉ ngơi sao?
Như một hình thức thao túng tâm lý vậy, Tuệ San ấy thế mà đơ ra để con sói già kia lột ngay nốt chiếc quần bông trong tíc tắc. Đôi chân nhỏ nhắn được hắn nâng niu nhẹ nhàng, bàn tay thô ráp có phần lạnh cóng của Ngôn Chấn rờ qua rồi hắn khẽ hôn chụt lên từng nấc thịt bắp chân, khen:
- Da thịt em ngon quá...
Tuệ San khiếp đảm với vẻ đói khát của tên biến thái này, cô cựa quậy chân muốn vùng vẫy nhưng liên tục bị hắn chế ngự, nam nhân lập tức nắm chắc cơ thể cô lại, đặt yên vị dưới thân mình, hỏi:
- San nhi, tôi không làm đau em, em cũng đừng tự làm mình đau... tôi đã cố tránh nơi vết thương ấy rồi, em hiểu mà
Hắn cứ thao thao bất tuyệt như vậy, không để cho Tuệ San đáp lại mà hôn sâu vào đôi môi lí sự này, vừa dứt ra cũng là lúc vạt áo len móng bị kéo cởi ra. Trên cơ thể nữ nhân còn lại chiếc áo hai dây mỏng và quần chip da bên dưới, cơn lạnh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-bong-nho/1894950/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.