Trong lúc vô tình quay đầu, nhìn thấy thân ảnh màu bạch sắc phía xa xađang từ từ tiến tới gần, Lý Ngọc quá sợ hãi thét chói tai một tiếng.
Lý Ngọc vừa lăn vừa bò lui về trốn tránh dưới tàng cây diệp tử, lúc nàynàng mới nhận ra, con dã thú này là lão hổ mà nàng đợi mấy ngày nay.
Tuy rằng ba ngày trước nàng chỉ nhìn thấy hai mắt nó ở cự ly khoảng 6 mét,nhưng đại khái vẫn có thể xác định con dã thú này chịu sự khống chế củaTô Từ.
Lý Ngọc trốn tránh ở dưới tàng cây, không ngừng thì thàotự nói với chính mình, con thú hoang này chịu sự khống chế của conngười, nó sẽ không thương tổn nàng.
Do vậy, nàng cũng lớn mậthơn, thò đầu ra tàng cây thăm dò tình hình, nhưng vừa mới nhô đầu ra,ánh vào mắt nàng là đôi mắt màu vàng đang nhìn nàng chằm chằm.
Lý Ngọc bị dọa sợ đến tim đập thình thịch không ngừng như muốn nổ tung.
Nhưng không đợi cái đầu trống rỗng của nàng nghĩ ra cách tự cứu chính nàng(*sợ quá đầu óc mụ mị hẳn đi),Lý Ngọc liền bị bạch hổ cắn cánh tay kéora khỏi nơi ẩn núp.
Lý Ngọc rốt cuộc khống chế không nổi tâmtình, nhắm mắt điên cuồng giãy dụa đấm đá. Cánh tay bị hàm răng Tigercứa ra mấy chỗ vết thương, nhưng sức nàng ta làm sao chống lại Tiger,nên vẫn bị ném ra gốc cây.
Lý Ngọc vẫn không thể hiểu được mùicủa trái cây diệp tử này đã giúp bọn hắn xua đuổi được dã thú sống an ổn nơi này, vì cái gì đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-2/3246171/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.