Đã mấy ngày rồi không viết nhật ký, cũng gần như đã quên mất ngày tháng năm nào rồi.
Sau khi đã tới thế giới này, ta có cảm giác như trải qua cả một đời người,nhưng nếu suy nghĩ cho tử tế thì cái gì cũng không có. Trước ngày hômnay, cho dù ta có gặp nhiều chuyện dị thường đi nữa, từ trong đáy lòngvẫn có thanh âm không ngừng nói với ta, nơi này là địa cầu, và sở dĩsinh vật tại nơi này có hình dáng to lớn dị thường như vậy có thể là domột số nguyên nhân mà ta không biết. Ta tự thôi miên rằng nơi này tuyệtđối là địa cầu và ta tuyệt đối sẽ có cơ hội trở về nhà.
Nhưnglà, trên địa cầu sẽ có nguyên nhân nào đó làm động vật, thực vật có hình dáng to lớn khác thường như vậy sao? Đáp án sẽ là ‘không có’. Địa cầusẽ có một con hổ có chỉ số thông minh có thể so với con người sao? Đápán vẫn sẽ là ‘con số 0’.
Không có hy vọng trở về, ta không biết rõ chính mình còn có thể chống đỡ sống được ở nơi này bao lâu.
Tô Từ ngừng bút, nhìn chằm chằm vào đống lửa trước mặt, thật lâu sau lạiviết tiếp một câu, Thuận theo tự nhiên đi, cái gì cũng đừng nghĩ, có thể sống, cũng đã là ân huệ mà ông trời ban cho.
……
Đóng cửa thạch động sẽ làm chính mình phải sống trong bóng tối khôn cùng.
Mấy ngày trước, bởi vì Tô Từ có gánh nặng tâm lý phải ra ngoài tìm miếngăn, nên nàng thường không quá để ý đến tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-2/3246153/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.