"Tôi có linh cảm không lành... Thật sự sẽ không sao chứ?"
Hùng nhìn cô, lại nhìn lên bầu trời cao, trong lòng cậu ta thực chất cũng rối loạn không kém, mà tính tình của cậu ta lại bộc trực thẳng đâu nói đó, vậy nên cũng không thể dùng lời hoa mĩ nào để giúp cô gái bên cạnh bớt lo. Mà chẳng hiểu sao, cậu ta lại nhớ đến một đợt bắt tội phạm ma túy, Lục thống tướng bởi vì quá liều lĩnh nên trọng thương nặng, còn chưa kịp khỏi thì tuần sau phải nhận thêm một viên đạn của bọn cướp trong lúc đẩy một người trong đội ra.
Có thể nói rằng viên đạn kia là ngài ấy thay vị binh sĩ ấy nhận... Nếu không có lẽ cậu ta thật sự xuống âm phủ đoàn tụ với dòng họ rồi cũng nên.
Nhưng rồi kết cục của sự liều lĩnh đó cũng xem như là trọn vẹn, sẽ càng hoàn mỹ hơn nếu như Lục Cảnh Nghi không phải nằm trong phòng hồi sức đến tận ba tuần để toàn bộ vết thương lành hẳn. Ngẫm lại, Hùng chậc lưỡi nói:
"Có thể bị thương nặng đấy, nhưng ko sao đâu, thống tướng là người phúc lớn mạng lớn, không dễ gì giết chết được ngài ấy đâu."
Nghe đến đây, Đường Tịnh Thi từ bất an trở thành đơ người luôn rồi, cô chỉ mới nghĩ đến bị thương đã là cao lắm rồi, chàng trai này vậy mà còn cười vui vẻ nói với cô rằng người cô thích không dễ chết vậy đâu... Thế nào thì gọi là không dễ chết?
Thật bực mình.
Song cô còn chưa kịp để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-tuong-cho-ngay-anh-yeu-em/2905355/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.