Giai Nhĩ hơi kinh ngạc và lo sợ cho cuộc đời của cô sau này, từ khi đi theo hắn cô không có được ngày nào yên bình. Lúc này Giai Nhĩ chỉ biết vò đầu thở dài khi nghe câu nói đó của Long Vọng.
30 phút sau
Con tàu đã cập bến và dừng lại trước một căn cứ nghiên cứu rất lớn. " Cô ổn không nếu đã đỡ rồi thì đi theo chúng tôi " đó là Thanh Du đang tựa lưng và tường khoanh tay nhìn Giai Nhĩ, khi nghe được tiếng nói của Thanh Du hỏi sức khỏe của mình cô lên tiếng " Tôi đỡ rồi mà đi đâu vậy " cô vừa nói vừa thò chân xuống giường. Thanh Du đáp " Nếu đã vậy thì đi thôi mọi người đang đợi cô đấy " Giai Nhĩ gật đầu đứng dậy và đi theo Thanh Du, Khi ra gần tới cô đưa mắt nhìn thì quả thật mọi người đang đứng đợi mình. Long Vọng quay người lại và thấy Giai Nhĩ lê từng bước nặng nề tay thì ôm vai, hắn ta liền nhíu mày bước lại cô với những sải bước lớn. Lúc này Giai Nhĩ vẫn chưa hiểu chuyện gì thì cô bị một lực tác động mạnh vào người nhấc bổng lên, Long Vọng bế cô lên và bước từng bước ra ngoài khiến cho ai cũng ngỡ ngàng trước cảnh tượng này, rất nhiều người giúp việc nữ ở đó bàn tán với nhau " Cô ta cũng như chúng ta thôi mà tại sao lại được Lão Đại để ý và quan tâm đến như vậy chỉ bị đạn bắn thôi mà làm quá lên không " những lời nói của những người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-tri-the-gioi-ngam/2720330/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.