- Hơn nữa, coi như hắn mời ta lưu lại, ta cũng sẽ không lưu lại đâu, ở Tây Bắc chi địa này, ta có lòng tin bảo vệ nàng an toàn, nhưng là thế cục của Tây Kinh quá mức quỷ dị, các loại thế lực rắc rối phức tạp, ta không thể nào bảo hộ nàng được!
- Thế nhưng huynh nói có khả năng sẽ có phụ tử tương tàn, ta...!
- Phụ tử tương tàn, quân thần tương tiên, loại chuyện này, từ xưa đến nay còn ít xảy ra sao? Nàng xuất thân đế vương gia, đối với chuyện như vậy chắc có lẽ không lạ lẫm gì!
- Muội đương nhiên không xa lạ gì, tuy nhiên thật không ngờ sẽ xảy ra trên người mình, phụ hoàng vô cùng cường thế, sao lại có người dám đánh chủ ý lên người hắn chứ? !
Trên mặt Yên Vân Phỉ lộ ra vẻ bi thiết.
- Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, việc duy nhất nàng cần làm bây giờ là nghỉ ngơi, nghỉ ngơi, hiểu chưa?
Chu Báo nhẹ giọng trấn an.
- Coi như cho phụ hoàng người đi điều tra thì cũng không ra được gì đâu, cùng lắm thì đến lúc đó ta đi thêm một chuyến, cứu huynh đệ không may nào đó của ngươi đến Vũ Dương Lĩnh là được, chẳng lẽ phụ hoàng nàng còn có thể chạy đến Vũ Dương Lĩnh của ta đòi người sao? Ta một cước đạp chết hắn!
- Không cho phép huynh vô lễ với phụ hoàng!
Nghe được lời nói của Chu Báo, trên mặt Yên Vân Phỉ oán trách nói.
- Hảo hảo hảo, không vô lễ với hắn, nào, húp hết cháo, sau đó liền nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629634/chuong-946.html