Chương trước
Chương sau
"Tông chủ bản tông đang bế quan tu luyện một môn công pháp trọng yếu, tạm thời không thể ngừng lại, đã giao việc này cho tại hạ và Trường Phong chân nhân xử lý." Bạch Huyền Cơ với hành lễ Hàn Vô Nhã xong, không rườm lời nói ngay.
"Vậy thì Đông Dao thắng địa định thế nào?" Hàn Vô Nhã nhìn Bạch Huyền Cơ, nhạt giọng, "Việc này là ân oán của Đông Dao thắng địa và người đó. Ta không nghe nhầm thì y cho các vị ba ngày, với tu vi của y, nếu phục kích ám sát thì không ai chống nổi."
Bạch Huyền Cơ nhướng mày: "Tất nhiên phải trừ khử y, tại hạ đến đây là muốn thương nghị với Tụ Tinh tông để giết y, nếu có Lạc tinh thần cung của tông chủ..."
"Tại hạ không nghĩ chúng ta có năng lực giết y." Bạch Huyền Cơ chưa dứt lời, bị Hàn Vô Nhã lạnh lùng cắt ngang, "Y cũng không tuyệt tình với Tụ Tinh tông, các vị muốn đối phó y thì tùy, đừng kéo cả Tụ Tinh tông vào."
"Tông chủ nói vậy, khẳng định muốn xem con bài tẩy của Đông Dao thắng địa rồi." Bạch Huyền Cơ mặt mũi lạnh tanh liếc Hàn Vô Nhã: "Cộng thêm Trường Phong chân nhân là có ba Kim đan tu sĩ, đối phó mình y."
"Ba Kim đan tu sĩ?" Câu nói của Bạch Huyền Cơ khiến các trưởng lão Tụ Tinh tông xuất hiện thần sắc chấn động, Hàn Vô Nhã chỉ khẽ à một tiếng, hỏi, "Còn hai người nữa là ai?"
"Một là Điếu Sa chân nhân, còn lại là Kim Chung thượng nhân." Bạch Huyền Cơ nói. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Hoang đường." Một trưởng lão Tụ Tinh tông mặc hắc bạch lưỡng sắc âm dương đạo bào cười lạnh: "Kim Chung thượng nhân thì lão phu không biết nhưng Điếu Sa chân nhân tính cách cực kỳ quái dị độc lai độc vãng, chưa từng có bằng hữu. Sao y lại chịu giúp Đông Dao thắng địa."
"Quế trưởng lão không biết rồi, Kim Chung thượng nhân và Lý Thiệu Hoa trưởng lão có giao tình, được bản tông đưa ra điều kiện thì đã đáp ứng xuất thủ đối phó y." Bạch Huyền Cơ nhìn trưởng lão đó cười lạnh, "Điếu Sa chân nhân thì càng may mắn, trong số Đông Dao thắng địa bị giết có một người là con cháu của ông ta. Ông ta tuy không có bằng hữu, nhưng rất coi trọng hậu nhân của gia tộc, giờ đang trên đường đến Thất Tinh thành."
Hàn Vô Nhã mắt hơi ánh lên, ngón tay lại gõ nhẹ lên thành ghế, nói đầy thâm ý: "Kim đan và nhục thân Trường Phong chân nhân tựa hồ bị thương khá nặng, thương thế e rằng không thể khôi phục như cũ ngay?"
"Điếu Sa chân nhân còn có việc nên việc giết y phải xong trong ba ngày. Trường Phong chân nhân đã dùng Thiêm nguyên đạo đan của Đông Dao thắng địa, chỉ trong hai ngày là thương thế sẽ khôi phục."
"Ba tu sĩ Kim đan kỳ, Điếu Sa chân nhân lại là Kim đan lưỡng trọng đại tu sĩ, thực lực này còn cần gì đến Tụ Tinh tông?" Hàn Vô Nhã mặc nhiên nói.
"Nhất định phải giết y, để y thoát thì hậu hoạn tựu vô cùng, y vốn quỷ kế đa đoan, dù Kim Chung thượng nhân và Điếu Sa chân nhân là tu sĩ Đông Dao thắng địa, chưa biết chừng cũng bị y đánh lén. Muốn chắc chắn giết y thì ba Kim đan tu sĩ vẫn chưa đủ." Bạch Huyền Cơ lạnh lùng, "Thần thông của y hôm nay, tông chủ và chư vị trưởng lão chắc đã thấy rõ. Khô lâu pháp bảo của y thực lực không kém gì Kim đan tu sĩ, kim đan uy năng của y cũng không kém tu sĩ Kim đan lưỡng trọng, bọn tại được tin y còn mấy trợ thủ Phân niệm cảnh, trong đó có người có pháp khí dùng tu sĩ kim đan luyện chế thành, cả Kim đan tu sĩ cũng khó đối phó được."
Thoáng ngừng lại, Bạch Huyền Cơ nhìn Hàn Vô Nhã tiếp lời, "Cần có Lạc tinh thần cung và Vũ hóa thiên kính của tông chủ mới có thể triệt để áp chế được y. Phi độn pháp bảo của y tốc độ kinh nhân, cần Thiên cẩu yêu đỉnh của Ngu trưởng lão mới không để y chạy trốn."
"Chắc các vị đã điều tra nơi kịch chiến, y chắc chắn có một con thổ độn yêu thú cao cấp." Hàn Vô Nhã bảo Bạch Huyền Cơ: "Yêu thú này, các vị có biện pháp khắc chế hả?"
"Cần nhờ vào Hàn tông chủ." Bạch Huyền Cơ bình tĩnh như thường, "Nghe nói Hàn tông chủ và Linh Thú cung có giao tình, mượn một hai con yêu thú đến áp chế yêu thú đó, cộng với Tinh tị yêu thử tra xét thì chắc không khó tìm ra y."
"Xem ra kế hoạch của Đông Dao thắng địa thập phần chu toàn." Hàn Vô Nhã cười lạnh, "Thiên Sâm chân nhân đó, sao các vị không đến mà du thuyết? Hình như các vị có quan hệ với Thiên Nhất môn?"
"Việc này thật ra có quan hệ đến Thiên Nhất môn, bọn tại đã gặp Thiên Sâm chân nhân nhưng lão tặc Thiên Sâm chân nhân không hiểu đạt thành ước định gì với y mà không dám cùng đối phó." Bạch Huyền Cơ cười lạnh.
"Vậy thì để chu toàn, giết y xong sẽ chia chác thế nào, chắc các vị cũng tính rồi." Hàn Vô Nhã nói thẳng.
"Y có nhiều dị bảo như thế, pháp bảo khác có thể sẽ tổn hại trong lúc đấu pháp nhưng đạo giai thượng phẩm pháp bảo ra phát kim quang phòng ngự đó thì không." Bạch Huyền Cơ nói thẳng, "Chỉ cần tông chủ toàn lực hiệp trợ bản tông đối phó y, món đạo giai thượng phẩm pháp bảo đó thuộc về Tụ Tinh tông, còn lại pháp khí, pháp bảo do bản tông phân phối, linh thạch và đan dược của y thì bản tông và Tụ Tinh tông chia đôi, được chăng?"
"Điếu Sa chân nhân và Kim Chung thượng nhân tất nhiên không thể về tay không. Nhưng nếu y có nhiều pháp khí mà chia như thế, bọn ta thiệt qua." Hàn Vô Nhã nhạt giọng: "Nếu đạo giai pháp bảo không đủ cho tam vị Kim đan tu sĩ mỗi người một món, bản tông sẽ theo như đề nghị của trưởng lão, không cần pháp khí nào nữa. Nhưng cộng thêm cả kim sắc pháp bảo mà số lượng đạo giai pháp bảo nhiều hơn bốn, bản tông chỉ lấy có một món kim sắc pháp bảo này, không động đến đạo giai pháp bảo nữa, nhưng pháp bảo dưới đạo giai thì chia đôi, được chăng?"
"Được! Việc này quyết như thế, tông chủ cứ chuẩn bị, lúc nào xuất phát, tại hạ sẽ đến báo." Bạch Huyền Cơ gật đầu bước ra.
"Tống đại trưởng lão, lập tức đến Hoàng Nha sơn." Bạch Huyền Cơ vừa đi, Hàn Vô Nhã đứng dậy, nói với đại trưởng lão Tống Dương.
Tống Dương cả kinh, mắt lóe dị mang, "Tông chủ, định bảo tại hạ đi mời Hoàng Nha Tử?"
"Trưởng lão cho rằng Hoàng Nha Tử chịu ơn của lão tông chủ, chỉ đáp ứng toàn lực giúp Tụ Tinh tông xuất thủ một lần, giờ có ba Kim đan đại tu sĩ áp trận, vạn vô nhất thất, không nên lãng phí một cơ hội như thế đúng không?" Hàn Vô Nhã hỏi Tống Dương, "Đối phó y đương nhiên vạn vô nhất thất, nhưng chúng ta không có Kim đan kỳ đại tu sĩ áp trận thì chúng ta lại không vạn vô nhất thất."
"Tông chủ sự Đông Dao thắng địa sẽ đối phó chúng ta?" Một hoàng bào trưởng lão giật giật chân mày, không nén được lên tiếng.
"Nếu đổi lại là chúng ta, có thực lực áp đảo thì có dâng một món đạo giai thượng phẩm pháp bảo cho người ta hả?" Hàn Vô Nhã cười lạnh, "Kim Chung thượng nhân và Điếu Sa chân nhân đều tham lam, không có Kim đan tu sĩ như Hoàng Nha Tử áp trận, mỗ không yên tâm, vì một món đạo giai thượng phẩm pháp bảo, dùng lời hứa đó cũng đáng."
"Được! Tại hạ sẽ đi mời Hoàng Nha Tử." Đại trưởng lão Tống Dương gật đầu lướt đi.
"Lâu trưởng lão có giao tình với Vạn trưởng lão của Linh Thú cung nên sẽ đến Linh Thú cung."
"Tiền trưởng lão, ngầm đi treo thưởng, đối phó y chưa biết chừng sẽ chết không ít tu sĩ, trả thêm linh thạch mà giảm thiểu thương vong cho đệ tử cũng được."
"Lâm trưởng lão phụ trách chọn nhân tuyển và pháp khí..."
Đại trưởng lão Tống Dương lướt đi, Hàn Vô Nhã sắp xếp từng việc.
...
Trong động phủ của Ngụy Tác chất đống nạp bảo nang, pháp khí, đan bình.
Hàn Vi Vi và lục bào lão đầu đang sáng mắt nhìn.
Tay gã cầm một mặc lục sắc nạp bảo nang.
Mặc lục sắc nạp bảo nang dung lượng tương đương với mười đê giai nạp bảo nang này là của Kim đan tu sĩ đoản mệnh nhất trong lịch sử Thiên Huyền đại lục: Lý Thiệu Hoa.
Ngụy Tác nhướng mày, lấy một tấm ô hắc sắc ngọc phù đưa cho Cơ Nhã.
Hai mặt ngọc phù đều có hình bò cạp độc.
"Thượng cổ độc kinh!"
Thần thức quét vào, Cơ Nhã liền kinh hô.
Ngụy Tác gật đầu mỉm cười, ném nạp bảo nang vào đống trước mặt Hàn Vi Vi, chứng tỏ trừ ngọc phù ra, nạp bảo nang của Lý Thiệu Hoa không có gì giá trị gì với y.
"Ngụy Tác, trong đó có cách luyện chế Âm dương đan độc khiến vòi hút của Phệ tâm trùng chứa chất độc trong thời gian dài." Cơ Nhã đọc nội dung ô hắc sắc ngọc phù xong thì chỉ muốn đi luyện đan, "Tuy huynh và Đông Dao thắng địa có hen ước ba ngày nhưng chúng chắc sẽ không ngã lòng, đến đối phó chúng ta. Muội sẽ thử luyện chế Âm dương đan độc, vạn nhất chúng phát hiện hành tung của chúng ta, Phệ tâm trùng cũng uy lực đại tăng."
"Ta đem kim đan của Lý Thiệu Hoa luyện chế thành Tuyệt diệt kim đan." Ngụy Tác mỉm cười, "Bất quá Âm dương đan độc luyện chế không khó, để Hàn Vi Vi luyện chế là được."
"Con bà nó chứ, coi ta là tay sai hả." Hàn Vi Vi đang hào hứng đếm đồ, tức thì bĩu môi.
"Đối phương không đến thì thôi, đến thì sẽ dốc hết sức mạnh, chúng ta không nên coi thường." Ngụy Tác bảo Hàn Vi Vi cùng Cơ Nhã: "Cơ Nhã, muội thả Tam sắc phi tàm ra, đối phương đến thì chúng ta sẽ biết ngay."
"Được rồi, nể tình ngươi nói có lý, ta đành bỏ công bỏ sức." Hàn Vi Vi thấy Ngụy Tác nói vậy, không nói gì nữa, cầm ô hắc sắc ngọc phù trên tay Cơ Nhã, quét thần thức vào rồi lướt ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.