Như là biết được tay cô đang tìm mình, Bạc Thần Kiêu áp mặt vào tay cô, sau đó bật cười nói.
"Dù sao tôi cũng không ngại việc-"
Ý hưng phấn trong giọng hắn ngày càng rõ ràng.
"Mỗi ngày bắn đầy bụng vợ cũ của mình."
Tay đang giơ lên của Hàm Ý Vị Băng cứng đờ.
Bạc Thần Kiêu như không nhận ra lời nói của hắn có gì sai, hơi thở bên tai của cô ngày càng gấp.
"Băng Băng, em nghe có thấy thích không? Bụng em sẽ luôn phình to ra, lúc nào cũng sẽ được tiêu hóa tinh của chồng cũ của em, tử cung em nhất định sẽ vô cùng ấm áp-"1
'Chát'.1
Không gian im phăng phắc.
Tay đau rát, Hàm Ý Vị Băng ngơ ngác ngửa đầu, như muốn cách bịt mắt, như muốn cách bóng tối, nhìn thẳng vào người trước mắt.
Tiếng nói của Bạc Thần Kiêu bị cái tát này đánh gãy.
"Ngài là súc sinh sao?"1
Cô nức nở hỏi, nhận thấy được tay đang ôm eo cô thế nhưng lại còn siết chặt hơn, không chịu thả cô ra.
Một hành động đơn giản, lại như giọt nước nhỏ lên một chiếc ly đã tràn nước.
Cô nhịn không được bật khóc, tay hơi bấu chặt bàn tay to đang nắm eo mình.
"Hức... Ngài coi em... Hức... Là cái gì?... Là... Hức... Là đồ chơi cho ngài... Hức... Tiết dục sao?... Hức..."
Giờ phút này, Hàm Ý Vị Băng thật sự mong rằng có ai đó nói cho cô rằng Bạc Thần Kiêu trước mặt chỉ là giả mạo.
Dù cho muốn ly hôn, cô luôn giữ một ấn tượng tốt về hắn. Bạc Thần Kiêu từ nhỏ đã lạnh lùng và ít nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-quan-dai-de-dien-roi-cam-tu-vo-cu-dam-chay-tron/777247/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.