Cô nhìn hắn, nhấp môi hỏi, "Anh muốn làm gì?"
"Hắn dám nhìn phu nhân của tôi bằng ánh mắt ghê tởm như vậy, đương nhiên phải móc đôi mắt đê tiện đó ra, phải không?"
Người đàn ông cúi đầu, ghé vào cạnh tai cô, kể tội của Thẩm Ôn Hi.
"Chân hắn dám đi lại gần em, không tôn kính Bạc phu nhân, theo luật, là phải đánh gãy cả hai chân."
Hàm Ý Vị Băng thấy hắn còn định nói tiếp, ngả lưng, tay giữ vai hắn, mắt đối mắt với vị Thống Quân trọng quy củ này.
"Anh từ từ thôi, em giả trang đi ra ngoài, sao người ta biết em là ai mà tôn kính chứ?"
Hắn coi trọng quy tắc chuẩn mực, nhưng lần này nếu làm vậy với Thẩm Ôn Hi thì quả thật ngang ngược.
Thấy Bạc Thần Kiêu híp mắt, môi mở ra như muốn nói gì đó, Hàm Ý Vị Băng vội chặn giọng hắn, "Em xin lỗi, em không nên một mình đi ra ngoài như thế."
Đối phó Bạc Thống Quân phiên bản đang tức giận, dù là lúc mười lăm tuổi hay hai mươi tuổi, Hàm Ý Vị Băng đều có kinh nghiệm.
Thuận theo hắn là được.
Quả nhiên, lực đạo của tay đang đặt trên eo cô nhẹ đi rất nhiều.
Bạc Thần Kiêu vuốt tóc mai của cô, vén ra sau chiếc tai nhỏ nhắn. Ngón tay cái theo đường xương sụn chỗ tai, nhẹ xoa nắn, đặc biệt thích dừng lại ở chỗ tai đã xỏ nhưng lại không đeo gì của cô.
"Em và bạn đó thật sự chỉ mới quen biết ngày hôm nay!" - Cô nhịn không được, cố biện minh thêm một câu.
Hắn không nói lời nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-quan-dai-de-dien-roi-cam-tu-vo-cu-dam-chay-tron/777204/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.