Hàm Ý Vị Băng có thể rên ra tiếng, là do Bạc Thần Kiêu đã ngừng hôn.
Điện thoại đã tắt máy, nơi này chỉ có hai người bọn họ, cô trước giờ ít khi ngại ngùng với chồng trong việc này, cho nên liền theo tâm ý và cảm giác, uyển chuyển thở dốc.
Không hiểu vì sao có chút sung sướng, nghĩ lại việc hắn để cho Hàm Ý Vị Hoa biết hắn và cô đang làm gì, Hàm Ý Vị Băng liền động tình kỳ cục.
Nhạy cảm cực kỳ, cao trào lần thứ tư, Bạc Thần Kiêu cũng nương theo dòng nước dịch, thả lỏng cơ bụng.
Tiếng gầm nhẹ vừa vang lên, liền bị hắn nhận ra rồi kiềm lại.
Nhưng Hàm Ý Vị Băng vẫn nghe được. Khả năng chịu đau và khoái cảm của hắn đã được huấn luyện, rất ít khi mất khống chế như vậy, cũng không biết là vì điều gì.
Cảm nhận dịch nóng của hắn đang bắn lên vách thịt mềm bên trong mình, ngàn lần như một, cô cũng không nghĩ nữa, ngại ngùng lại chủ động hôn Bạc Thần Kiêu.
Hắn cũng như bao lần, không từ chối cũng không chủ động, khớp răng lại dễ cạy ra vô cùng.
Hôn dứt, Bạc Thần Kiêu liền nhanh gọn đứng dậy, đặt cô lên bàn làm việc, quyết đoán rút ra thứ đang mềm nhưng đang đà muốn cứng lên của hắn.
Hàm Ý Vị Băng từ nhỏ đến lớn chỉ có mỗi hắn, không biết số lần động dục của Bạc Thần Kiêu cầm thú cỡ nào, trong đầu cô cho rằng như vậy thì mới được coi là bình thường, cho nên cũng không có thái độ kinh ngạc hay kỳ lạ gì với việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-quan-dai-de-dien-roi-cam-tu-vo-cu-dam-chay-tron/777175/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.