Phong Sư nương nương ở trên người tôi mừng như điên, hận không thể nuốt màn hình di động vào bụng.
"Chu Dĩnh! Chạy mau!"
Tình hình gia đình Chu Dĩnh nghiêm trọng hơn tôi tưởng tượng, e rằng hai âm ma chiếm lấy cơ thể của bà nội và mẹ cô ta đã không còn là những âm ma bình thường nữa.
Chu Dĩnh ở bên kia màn hình cười lạnh: "Sao hả, sợ bị tát vào mặt, bây giờ hối hận? Tao nói cho mày biết, muộn rồi!"
Dứt lời, cô ta bước vào nhà, khoảnh khắc đó đám âm ma xông tới, màn hình lập tức bị một màu đen ngăn cản, đáng tiếc Chu Dĩnh không thấy gì cả.
"Tiểu Dĩnh, vòng ngọc trên tay cháu đâu?"
Ở bên kia vang lên một giọng nói già nua.
"À, hôm nay cháu gặp người điên, vòng tay bị gãy rồi." Chu Dĩnh chạy tới kéo cánh tay bà ta làm nũng, "Do cháu không bảo vệ vòng ngọc thật tốt, xin lỗi bà nội."
Tôi nhìn chằm chằm màn hình, bà cụ kia đột nhiên nhìn qua, tôi mất cảnh giác, vô tình bắt gặp đôi mắt lạnh lùng đáng sợ.
"Đúng rồi bà nội, cháu đang video call với bạn, cháu về phòng trước đây."
Bà nội Chu Dĩnh nhìn chằm chằm bóng lưng cô ta, ngay khi Chu Dĩnh đóng cửa phòng, một cái bóng bay nhanh qua bà ta, lè cái lưỡi dài như lưỡi rắn bắt con ruồi đang bay, khóe miệng còn vết máu đỏ sậm.
"Không xong rồi, là thi quỷ!"
Phong Sư nương nương ở cạnh tôi càng hưng phấn, không ngừng giục tôi tiến lên.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-linh-thi-quy/2780268/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.