Lãng Nhược Y tròn mắt quên phản ứng lại, vị Tô Tổng này lại công thành chiếm đất muốn lấy hết dưỡng khí của cô ấy. Anh ta vừa tức vừa bắt đắc dĩ vừa sợ nghe cố ấy nói không liên quan gì tới anh ta thì lúc đó lửa giận đã cháy lên lại bắt đắc dĩ không muốn tổn thương cô cho tới khi nghe từ chết cô nói ra anh ta lại sợ hãi không kiềm chế được mà tiến lên bịt miệng cô ấy không muốn cô bị thương nên chỉ có cách này, nhưng khi anh ta chạm vào đôi môi kia thì càng tham lam muốn được nhiều hơn nữa nếu không phải là sợ cô ấy sẽ sợ hãi anh ta thì có thể tiến thêm chút nữa nhưng cái gì cũng phải có chừng mực anh ta đành phải nhẫn nhịn xuống.
Anh ta cụng trán mình vào trán Lãng Nhược Y khàn khàn giọng lên tiếng cũng mang theo mấy phần cảnh cáo.
"Anh không muốn nghe từ chết thốt ra từ miệng em, lần sau em còn như vậy thì anh sẽ ăn luôn em lập tức biết không.? Tô Diễm anh nói được làm được đừng thách thức anh."
Lãng Nhược Y vừa tức giận vừa xấu hổ không thôi vội vàng đẩy anh ta ra, khuôn mặt mất tự nhiên cô ấy cũng không dám nhìn Tô Diễm một cái cúi đầu chôn mặt vào gối. Thấy biểu tình của Lãng Nhược Y như vậy Tô Diễm cười khẽ một tiếng chỉ cảm thấy thật đáng yêu, không khí xấu hổ này cuối cùng cũng bị phá vỡ khi trợ lý của Tô Diễm gõ cửa mang đồ ăn bước vào.
"Tô Tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-linh-nhan/2117137/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.