Mấy thứ này đều là của phu nhân tương lai đó, thống đốc đại nhân đã chuẩn bị cho cô ấy cả một trăm năm, chỉ còn chờ cô ấy tới đây nữa thôi." 
Người phụ nữ nói xong, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười bất đắc dĩ. Trình Tiểu Mễ cảm thấy trong này nhất định có câu chuyện cẩu huyết gì đó, vừa tính bát quái một chút nhưng chưa gì đánh bị đánh vỡ ảo tưởng. 
"Không cần nói nhiều lời đề thừa, đi ra ngoài." Không biết thống đốc đại nhân đã đi tới từ khi nào, anh không nhìn Trình Tiểu Mễ đang mặt đầy dấu chấm hỏi trên mặt đất mà chỉ phát sầu nhìn mấy thứ kia. Cách mỗi năm anh đều sẽ để thêm vài món vào, nhưng người nên mặc những món đồ đó đến giờ cũng chưa từng xuất hiện. 
Thống đốc đại nhân cảm thấy, người địa cầu cổ luôn nói có một nửa kia trên thế giới này chờ bạn đều là nói bừa, thế một nửa kia của anh đâu? 
Trình Tiểu Mễ đang ở trên mặt đất lại không ngừng phun tào: Mấy thứ này mà chuẩn bị tận một trăm năm, vậy người đàn ông trước mắt này đến tột cùng đã bao nhiêu tuổi rồi, ai có thể tới nói cho cô không, chẳng lẽ người ở nơi này đều sống lâu như vậy sao? 
Một người một mèo đã ngẩn ngơ nửa ngày, thống đốc đại nhân cúi đầu ngắm nhìn cô một cái nói: "Không được chạy lung tung, có nghe hay không?" Chính mình đã sa đọa đến mức đi nói chuyện với một sinh vật địa cầu cổ rồi sao? Anh đen mặt quay đầu đi tiếp tục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-dai-nhan-meo-cua-ngai-dau/269277/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.