Tình huống xảy ra đột ngột như thế này khiến Cửu Châu trăm mắt cũng không dám tin. Cô cứ ngỡ chuyện này chỉ xảy ra ở trong phim, chứ ngoài đời thực thì thật hiếm.
Ông lão Lục Nghị vốn đã có bệnh tim từ trước, nếu không cẩn thận rất có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Triệu quản gia hốt hoảng sai người gọi các thiếu gia và phu nhân tới, không quên liên tục xoa bóp vùng ngực cho ông ta.
Khoảng chừng mười lăm phút sau, người đến đầu tiên là Lục Phương Canh. Vừa trông thấy cha mình đang thở hổn hển trên ghế, Lục Phương Canh không kìm chế được cơn giận ngút trời, vung tay tát thật mạnh lên má Cửu Châu.
Lập tức, làn da trắng nõn của cô đỏ ửng, in hằn rõ năm vết ngón tay. Cửu Châu nhỏ bé chỉ bằng một phần hai trọng lượng của Lục Phương Canh, rất nhanh chóng liền bị ngã chúi xuống dưới đất, ôm mặt đau đến tê tái.
- Cô chỉ là dâu thứ, sao dám giở trò hãm hại cha tôi?
Lục Phương Canh gằn từng tiếng mắng nhiếc, cơ hồ như anh ta đang muốn đem Cửu Châu ra mà nghiền nát trong lòng bàn tay.
Cửu Châu không khóc, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng về phía Lục Phương Canh, bình thản mà đáp:
- Cửu Châu tôi không làm gì thẹn với lòng. Tôi hại cha anh để nhận lại được gì?
Lục Phương Canh dùng tay bóp chặt cằm Cửu Châu, đè ép cô lên tường, dùng toàn bộ quyền uy của một người anh cả mà đay nghiến:
- Cô thèm khát khối tài sản khổng lồ của nhà họ Lục, muốn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-dai-nhan-em-xin-anh/1747747/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.